儒风


儒风的组词


儒素

rú sù

儒囿

rú yòu

儒将

rú jiàng

儒乡

rú xiāng

儒相

rú xiàng

儒弱

rú ruò

儒酸

rú suān

儒仙

rú xiān

儒业

rú yè

儒先

rú xiān

儒墨

rú mò

儒硎

rú xíng

儒谨

rú jǐn

儒官

rú guān

儒流

rú liú

儒雅

rú yǎ

儒厚

rú hòu

儒贤

rú xián

儒硕

rú shuò

儒风

rú fēng

儒宫

rú gōng

儒韵

rú yùn

儒宗

rú zōng

儒人

rú rén

儒科

rú kē

儒经

rú jīng

儒柔

rú róu

儒豪

rú háo

儒化

rú huà

儒行

rú xíng

儒喆

rú zhé

儒生

rú shēng

儒冠

rú guān

儒教

rú jiào

儒玄

rú xuán

儒侣

rú lǚ

儒学

rú xué

儒书

rú shū

儒术

rú shù

儒博

rú bó

儒艮

rú gèn

儒绅

rú shēn

儒愞

rú nuò

儒缓

rú huǎn

儒臣

rú chén

儒巾

rú jīn

儒侠

rú xiá

儒史

rú shǐ

儒儒

rú rú

儒党

rú dǎng

儒道

rú dào

儒馆

rú guǎn

儒典

rú diǎn


凉风

liáng fēng

趋风

qū fēng

山风

shān fēng

巽风

xùn fēng

临风

lín fēng

隧风

suì fēng

泼风

pō fēng

祥风

xiáng fēng

义风

yì fēng

抟风

tuán fēng

诒风

yí fēng

遭风

zāo fēng

屏风

píng fēng

鸿风

hóng fēng

乡风

xiāng fēng

起风

qǐ fēng

驰风

chí fēng

大风

dà fēng

乾风

qián fēng

善风

shàn fēng

赤风

chì fēng

光风

guāng fēng

倒风

dào fēng

楚风

chǔ fēng

真风

zhēn fēng

秋风

qiū fēng

沙风

shā fēng

泽风

zé fēng

糖风

táng fēng

牌风

pái fēng

搐风

chù fēng

知风

zhī fēng

出风

chū fēng

幼风

yòu fēng

贻风

yí fēng

放风

fàng fēng

飂风

liù fēng

闻风

wén fēng

靡风

mí fēng

迅风

xùn fēng

盐风

yán fēng

暖风

nuǎn fēng

传风

chuán fēng

众风

zhòng fēng

三风

sān fēng

恒风

héng fēng

海风

hǎi fēng

遗风

yí fēng

流风

liú fēng

提风

tí fēng

廉风

lián fēng

信风

xìn fēng

成风

chéng fēng

徽风

huī fēng

冻风

dòng fēng

争风

zhēng fēng

神风

shén fēng

哀风

āi fēng

喉风

hóu fēng

菄风

dōng fēng

当风

dāng fēng

餐风

cān fēng

祖风

zǔ fēng

调风

tiáo fēng

考风

kǎo fēng

颓风

tuí fēng

盗风

dào fēng

灵风

líng fēng

排风

pái fēng

邪风

xié fēng

泠风

líng fēng

淩风

líng fēng

啸风

xiào fēng

从风

cóng fēng

樵风

qiáo fēng

谈风

tán fēng

御风

yù fēng

拜风

bài fēng

戗风

qiāng fēng

轻风

qīng fēng

肠风

cháng fēng

鷐风

chén fēng

暄风

xuān fēng

便风

biàn fēng

新风

xīn fēng

男风

nán fēng

趁风

chèn fēng

恶风

è fēng

偏风

piān fēng

颩风

biāo fēng

疠风

lì fēng

逞风

chěng fēng

浇风

jiāo fēng

仁风

rén fēng

顔风

yán fēng

条风

tiáo fēng

歌风

gē fēng

正风

zhèng fēng

杀风

shā fēng

徂风

cú fēng

朔风

shuò fēng

熛风

biāo fēng

焚风

fén fēng

眼风

yǎn fēng

向风

xiàng fēng

豳风

bīn fēng

捽风

zuó fēng

豪风

háo fēng

飞风

fēi fēng

韶风

sháo fēng

变风

biàn fēng

生风

shēng fēng

偃风

yǎn fēng

华风

huá fēng

积风

jī fēng

猋风

biāo fēng

醺风

xūn fēng

和风

hé fēng

麦风

mài fēng

终风

zhōng fēng

游风

yóu fēng

晞风

xī fēng

别风

bié fēng

尖风

jiān fēng

嘲风

cháo fēng

口风

kǒu fēng

敝风

bì fēng

闺风

guī fēng

隙风

xì fēng

纠风

jiū fēng

鲜风

xiān fēng

披风

pī fēng

岚风

lán fēng

节风

jié fēng

抖风

dǒu fēng

旋风

xuàn fēng

愈风

yù fēng

祛风

qū fēng

扯风

chě fēng

遡风

sù fēng

煖风

nuǎn fēng

张风

zhāng fēng

候风

hòu fēng

飔风

sī fēng

同风

tóng fēng

攒风

zǎn fēng

厉风

lì fēng

迟风

chí fēng

斜风

xié fēng

嫩风

nèn fēng

魔风

mó fēng

霾风

mái fēng

偷风

tōu fēng

飘风

piāo fēng

囊风

náng fēng

长风

zhǎng fēng

习风

xí fēng

推风

tuī fēng

清风

qīng fēng

皇风

huáng fēng

周风

zhōu fēng

欧风

ōu fēng

青风

qīng fēng

昌风

chāng fēng

吹风

chuī fēng

箕风

jī fēng

癞风

lài fēng

时风

shí fēng

系风

xì fēng

劲风

jìng fēng

丕风

pī fēng

悲风

bēi fēng

跑风

pǎo fēng

急风

jí fēng

采风

cǎi fēng

胡风

hú fēng

儒风

rú fēng

汤风

tāng fēng

结风

jié fēng

常风

cháng fēng

阊风

chāng fēng

反风

fǎn fēng

温风

wēn fēng

英风

yīng fēng

阳风

yáng fēng

陋风

lòu fēng

摇风

yáo fēng

凭风

píng fēng

透风

tòu fēng

手风

shǒu fēng

暴风

bào fēng

把风

bǎ fēng

杨风

yáng fēng

雁风

yàn fēng

俊风

jùn fēng

怀风

huái fēng

强风

qiáng fēng

古风

gǔ fēng

望风

wàng fēng

摔风

shuāi fēng

南风

nán fēng

撩风

liáo fēng

丽风

lì fēng

希风

xī fēng

鼻风

bí fēng

荡风

dàng fēng

乘风

chéng fēng

国风

guó fēng

害风

hài fēng

谷风

gǔ fēng

趣风

qù fēng

德风

dé fēng

眇风

miǎo fēng

细风

xì fēng

扶风

fú fēng

露风

lòu fēng

土风

tǔ fēng

季风

jì fēng

孽风

niè fēng

漏风

lòu fēng

迵风

dòng fēng

门风

mén fēng

家风

jiā fēng

韩风

hán fēng

聆风

líng fēng

送风

sòng fēng

迁风

qiān fēng

馋风

chán fēng

师风

shī fēng

云风

yún fēng

刚风

gāng fēng

列风

liè fēng

椒风

jiāo fēng

肝风

gān fēng

食风

shí fēng

省风

shěng fēng

芳风

fāng fēng

撮风

cuō fēng

噫风

yī fēng

寒风

hán fēng

赑风

bì fēng

球风

qiú fēng

蜃风

shèn fēng

高风

gāo fēng

守风

shǒu fēng

枯风

kū fēng

捆风

kǔn fēng

画风

huà fēng

行风

xíng fēng

筠风

yún fēng

逆风

nì fēng

病风

bìng fēng

九风

jiǔ fēng

脐风

qí fēng

嘶风

sī fēng

雅风

yǎ fēng

回风

huí fēng

爽风

shuǎng fēng

黑风

hēi fēng

走风

zǒu fēng

诗风

shī fēng

瘫风

tān fēng

弊风

bì fēng

观风

guān fēng

遐风

xiá fēng

痉风

jìng fēng

了风

le fēng

热风

rè fēng

醇风

chún fēng

使风

shǐ fēng

恺风

kǎi fēng

关风

guān fēng

民风

mín fēng

分风

fèn fēng

梅风

méi fēng

扇风

shān fēng

末风

mò fēng

湿风

shī fēng

邠风

bīn fēng

蓼风

liǎo fēng

柔风

róu fēng

腥风

xīng fēng

鹏风

péng fēng

避风

bì fēng

融风

róng fēng

顶风

dǐng fēng

油风

yóu fēng

淫风

yín fēng

阴风

yīn fēng

看风

kàn fēng

随风

suí fēng

金风

jīn fēng

森风

sēn fēng

凶风

xiōng fēng

威风

wēi fēng

瞭风

liǎo fēng

驶风

shǐ fēng

冷风

lěng fēng

殊风

shū fēng

歪风

wāi fēng

上一组词:儒素
下一组词:儒博

更多儒的组词

儒风的意思


词语解释:

儒家的传统﹑风尚。

引证解释:

⒈ 儒家的传统、风尚。

引《南齐书·陆澄传》:“今若不大弘儒风,则无所立学。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·时序》:“华实所附,斟酌经辞,盖歷政讲聚,故渐靡儒风者也。”
唐韩愈《奉酬天平马十二仆射见寄之作》:“威令加徐土,儒风被鲁邦。”

国语词典:

儒者的风范。

网络解释:

儒风

儒风(儒风)儒家的传统、风尚。《南齐书·陆澄传》:“今若不大弘儒风,则无所立学。” 南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·时序》:“华实所附,斟酌经辞,盖历政讲聚,故渐靡儒风者也。” 唐 韩愈 《奉酬天平马十二仆射见寄之作》:“威令加 徐 土,儒风被 鲁 邦。”
更多风的组词

儒风详细解释


读音:rú

儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025