yá yī
yá fèng
yá sǎo
yá shì
yá mén
yá zi
yá zhāng
yá guì
yá xì
yá jì
yá zhàng
yá pó
yá chuáng
yá chóu
yá diàn
yá suǐ
yá ǎi
yá lì
yá kuài
yá de
yá jiǎn
yá jiǎo
yá shēng
yá jiàn
yá tuī
yá niè
yá qì
yá zhā
yá sè
yá zǎo
yá rén
yá wéi
yá dāo
yá bō
yá xián
yá liú
yá gān
yá suàn
yá shì
yá yán
yá gòu
yá chē
yá bǎn
yá bǎn
yá pán
yá qín
yá jiē
yá gǔ
yá zhāng
yá guǎn
yá gāo
yá shòu
yá chuí
yá chéng
yá jiá
yá fěn
yá dào
yá liè
yá jù
yá guān
yá xiān
yá chǐ
yá gēn
yá qí
yá dào
yá zhǎo
yá jī
yá yín
yá chǐ
yá láng
yá hé
yá jiāng
yá xiāng
yá bù
yá pèi
yá jiān
yá zhuī
yá fú
yá ér
yá chuí
yá lún
yá táng
yá shāng
yá yīn
yá zhāng
yá yá
yá huì
yá chuí
yá kuàng
yá guān
yá ǎo
yá shí
yá jì
yá hù
yá gǒu
yá lún
yá nuò
yá cí
yá kou
yá pái
yá qǐ
yá chá
yá zhù
yá bīng
yá gān
yá qiān
yá zhóu
yá zhàng
yá niè
yá chen
yá jù
yá diāo
duàn qín
diào qín
yá qín
gǔ qín
gǔ qín
pán qín
táo qín
zhěn qín
míng qín
zhá qín
sù qín
xiù qín
xuán qín
fǔ qín
héng qín
hè qín
xīn qín
rén qín
cuàn qín
jí qín
mì qín
lù qín
zhuī qín
léi qín
yuán qín
qīng qín
gù qín
jī qín
hú qin
zhuì qín
gōng qín
lǜ qín
bó qín
gū qín
zhěn qín
liǔ qín
yuè qín
chǔ qín
kàng qín
shùn qín
bō qín
yáng qín
jī qín
fēng qín
hái qín
dà qín
guì qín
fēng qín
wáng qín
pán qín
lǎng qín
cāo qín
ruǎn qín
zhuó qín
yáng qín
kǒu qín
xuán qín
gāng qín
pò qín
yù qín
yào qín
shuō qín
fèng qín
tí qín
zhú qín
páo qín
yáo qín
xián qín
náng qín
sè qín
传说春秋时伯牙善弹琴。后因以“牙琴”泛指高手奏琴。
指精良的琴。徐嘉《书归玄恭<万古愁>后》诗:“盆花浮红篆烟清,点瑟不鼓牙琴停。”
⒈ 传说春秋时伯牙善弹琴。后因以“牙琴”泛指高手奏琴。
引清林则徐《杭嘉湖三郡观风告示》:“如赏牙琴,更亲听乎操縵,喻观基射,再目睹乎穿杨。”
⒉ 指精良的琴。
引徐嘉《书归玄恭<万古愁>后》诗:“盆花浮红篆烟清, 点瑟不鼓牙琴停。”
牙yá(1)(名)牙齿:门~|镶~|~医。(2)(名)特指象牙:~筷|~章。(3)(名)形状像牙齿的东西:~子。(4)(名)(Yá)姓。牙yá(名)(~子)旧时为买卖双方撮合从中取得佣金的人。
琴读音:qín琴qín(1)(名)古琴。(2)(名)某些乐器的统称;如钢琴、提琴、胡琴等:~键|~师|古~。