máng xǐ
máng tóu
máng zhēn
máng láng
máng dàng
máng jù
máng hū
máng cǎo
máng jiǎo
máng yáng
máng rán
máng yǐng
máng mèi
máng ér
máng juē
máng dá
máng xiāo
máng xiāo
máng cǎi
máng máng
máng lǚ
máng zhòng
máng xié
máng bèi
máng è
máng máo
máng yàn
máng hū
máng guǒ
máng yù
máng wén
máng sù
máng rèn
máng yáng
máng huāng
máng shén
máng cì
máng yán
máng xié
máng hū
máng zhēn
máng wù
duì zhēn
rèn zhēn
pí zhēn
shì zhēn
jī zhēn
cí zhēn
gōu zhēn
zhǐ zhēn
bié zhēn
tàn zhēn
liáng zhēn
jù zhēn
xíng zhēn
yùn zhēn
bàng zhēn
gōu zhēn
yǐn zhēn
biān zhēn
miǎo zhēn
máng zhēn
jìn zhēn
ěr zhēn
bí zhēn
gé zhēn
shí zhēn
chuān zhēn
dà zhēn
wēn zhēn
guǐ zhēn
jí zhēn
sōng zhēn
gē zhen
duó zhēn
chàng zhēn
jīn zhēn
cuò zhēn
xiōng zhēn
dǐng zhēn
fā zhēn
diàn zhēn
bì zhēn
guāng zhēn
duǎn zhēn
cì zhēn
chán zhēn
jiǔ zhēn
fán zhēn
gāng zhēn
yāng zhēn
háo zhēn
dī zhēn
cuì zhēn
zhèng zhēn
xià zhēn
biǎo zhēn
shuāng zhēn
féng zhēn
jì zhēn
zhuàng zhēn
biǎn zhēn
huǒ zhēn
qí zhēn
tiào zhēn
zhí zhēn
dǎ zhēn
fāng zhēn
chuí zhēn
pán zhēn
⒈ 亦作“芒针”。即针。针身纤细而长,形如麦芒,故称。
引《列子·汤问》:“詹何以独茧丝为纶,芒针为钩,荆蓧为竿;剖粒为饵,引盈车之鱼於百仞之渊。”
晋葛洪《抱朴子·论仙》:“夫班狄不能削瓦石为芒鍼, 欧冶不能铸铅锡为干将。”
芒máng(1)(名)草本植物;生于山地和田野间;果实多毛。(2)(名)某些禾本科植物子实的外壳上长的针状物。
针读音:zhēn针(1)(名)(~儿)缝衣物引线用的一种细长的工具。(2)(名)细长像针的东西:松~|指南~|分~|秒~。(3)(名)针剂:预防~|打~。(4)(名)中医用特制的金属针按一定的穴位刺入体内医治疾病:~灸。