kē téng
kē suàn
kē bié
kē kè
kē xiǎn
kē tóu
kē bān
kē duàn
kē bàn
kē pài
kē fàn
kē jǔ
kē chē
kē rèn
kē suì
kē fàn
kē jiàng
kē niè
kē jù
kē fēn
kē shǒu
kē huàn
kē fáng
kē yì
kē zhàng
kē zhì
kē zhēng
kē shū
kē shì
kē xiào
kē xiàn
kē máng
kē duì
kē huàn
kē zǐ
kē chū
kē mì
kē jiǎn
kē jì
kē fū
kē dòu
kē bīng
kē lì
kē pèi
kē bái
kē chá
kē wǎng
kē gé
kē cè
kē zé
kē zé
kē xué
kē liǎn
kē duàn
kē xíng
kē zhì
kē shì
kē jìn
kē jiǎ
kē chǔ
kē zuì
kē wèn
kē lǜ
kē hāo
kē lìng
kē nà
kē tiáo
kē zhào
kē kǎo
kē jiǎn
kē chéng
kē xū
kē suǒ
kē hùn
kē dì
kē jué
kē jí
kē xíng
kē jí
kē jiù
kē cān
kē dào
kē sōng
kē mài
kē jù
kē àn
kē chāo
kē tuǒ
kē shì
kē jiǎn
kē yán
kē yì
kē pǔ
kē yào
kē fá
kē diào
kē suǒ
kē xué
kē zhé
kē jì
kē róng
kē suàn
kē chéng
kē rǎo
kē biǎn
kē fā
kē tào
kē yuē
kē zhì
kē chǎng
kē zhǎng
kē běn
kē jiào
kē pìn
kē qǔ
kē zhī
kē pàn
kē yáo
kē jìn
kē dì
kē yè
kē shé
kē jiào
kē míng
kē shì
kē jīng
kē yí
kē jì
kē zhǐ
kē lǜ
kē shēng
kē jié
kē zuò
kē shuì
kē fǎ
kē chén
kē gòng
kē mù
kē fǔ
kē jí
kē yuán
kē dìng
kē wén
kē bǎi
kē chà
kē bō
kē wù
kē jiè
kē mǎi
kē chāo
kē pǐn
kē xū
kē jué
kē bǐ
huò mài
gū mài
diào mài
guān mài
cháng mài
guǎi mài
jiàn mài
kē mài
huó mài
kuài mài
pū mài
mǎi mai
shòu mài
jū mài
sī mài
pāo mài
biàn mài
líng mài
dǔn mài
dào mài
dàng mài
yāo mài
guò mài
chū mài
bǎ mài
gōng mài
jiào mài
xiǎo mài
lǎo mài
chì mài
jì mài
zá mài
zhuān mài
jū mài
yù mài
biāo mài
fàn mài
diǎn mài
piāo mài
dā mài
zhàn mài
fā mài
biào mài
lüè mài
bǎng mài
zhì mài
chuán mài
gū mài
dǎo mài
pán mài
dǎo mài
chāi mài
biāo mài
jué mài
bǎng mài
guà mài
xuàn mài
rè mài
pàn mài
dìng mài
dōu mài
xiàng mài
dài mài
què mài
gē mài
huì mài
jìng mài
shuǎi mài
pāi mài
chǎo mài
wài mài
shē mài
yù mài
líng mài
yà mài
⒈ 政府依法专卖。
引宋苏舜钦《两浙路转运使司封郎中王公墓表》:“时岁旱虫孽,近甸艰食,中出縑帛五十万,科卖民间,取貲以市粟。”
宋戴埴《鼠璞·盐法》:“绍兴用何溥请禁科卖仓盐, 高宗曰:盐虽居民间常用之物,科卖则为大害。”
《续资治通鉴·宋孝宗乾道四年》:“福建路建、剑、汀、邵武四州军,科卖官盐,骚扰民户,可将本路钞盐尽罢。”
科kē(1)(名)学术或业务的类别:~目|文~|理~|牙~|眼~。(2)(名)行政机关或某些机构的行政部门按工作性质分设的单位:秘书~|财务~。(3)(名)生物学上指同一目的生物按照彼此相似的特征再分为若干群;每一群叫一科。如松柏目有松科、杉科、柏科等。科kē(动)〈书〉判定(刑罚):~以罚金。科kē(名)古装戏曲剧本中;指示角色表演动作时的用语;如笑科、饮酒科等。
卖读音:mài卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。