guǎi mài
chǎo mài
zhì mài
pàn mài
chì mài
bǎ mài
bǎng mài
jiào mài
shuǎi mài
gū mài
shē mài
chāi mài
guò mài
wài mài
cháng mài
yà mài
dā mài
pán mài
rè mài
biào mài
dìng mài
jì mài
zhuān mài
piāo mài
chū mài
kē mài
huò mài
fàn mài
gū mài
fā mài
gōng mài
jū mài
pū mài
jué mài
gē mài
líng mài
xuàn mài
dǎo mài
zhàn mài
líng mài
lüè mài
dàng mài
guà mài
chuán mài
què mài
xiàng mài
sī mài
yù mài
jū mài
lǎo mài
huì mài
pāi mài
xiǎo mài
kuài mài
biāo mài
yāo mài
biàn mài
jìng mài
diǎn mài
bǎng mài
shòu mài
guān mài
dǔn mài
dào mài
dǎo mài
biāo mài
dài mài
diào mài
pāo mài
dōu mài
huó mài
yù mài
mǎi mai
jiàn mài
zá mài
⒈ 强卖。
引明孙柚《琴心记·茂陵春色》:“我嘆一声呵,分明掗卖海棠娇。”
茅盾《故乡杂记》二:“而我呢,则是生客,又且像是一个少爷--所谓吃惯用惯,因而就认为是有缝可钻的蛋,拼命的来向我挜卖了。”
1. 硬把东西给人或卖给人。
卖读音:mài卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。