bá qún
bá bù
bá lèi
bá dìng
bá guī
bá bǔ
bá fú
bá shēn
bá shǎng
bá jūn
bá yíng
bá zhuó
bá dìng
bá pú
bá hé
bá shān
bá xǐ
bá jiǎn
bá jiù
bá qǔ
bá huì
bá jiě
bá dù
bá zhài
bá zhì
bá zú
bá chū
bá yóu
bá chuàng
bá qīn
bá yì
bá shā
bá zhái
bá qún
bá mù
bá jìn
bá jǔ
bá dōu
bá rú
bá hé
bá hé
bá gòng
bá fèng
bá nán
bá jué
bá jù
bá mì
bá tóu
bá jì
bá jùn
bá pái
bá hù
bá cóng
bá yá
bá shì
bá běn
bá hǎi
bá jiān
bá bīng
bá jù
bá dù
bá zhì
bá máo
bá dīng
bá hái
bá zhài
bá lún
bá tuǐ
bá hào
bá sī
bá xiè
bá dú
bá cuì
bá shè
bá gāo
bá bái
bá qí
bá duì
bá xīng
bá yòng
bá zhì
bá là
bá qiān
bá fèn
bá lì
bá jùn
bá zhěng
bá xuǎn
bá máo
bá chéng
bá shòu
bá kuí
bá shè
bá qǐ
bá dì
bá shí
bá jiǎo
bá jué
bá tuō
bá jiàn
bá tū
bá gàn
bá chú
bá sú
bá shào
bá sè
bá zhǎo
bá jiǒng
bá jì
bá jié
pǐn tuō
lòu tuō
bāo tuō
lǎo tuō
sǎ tuō
qīng tuō
jīng tuō
sǎ tuō
bái tuō
tiāo tuō
xǐ tuō
wǎn tuō
sī tuō
ōu tuō
āi tuō
chū tuō
zhèng tuō
diào tuō
dùn tuō
guī tuō
làn tuō
shuǎi tuō
wù tuō
bǎi tuō
wán tuō
ōu tuō
luò tuō
pō tuō
zǐ tuō
bèng tuō
gào tuō
bá tuō
dù tuō
pī tuō
pā tuō
lì tuō
é tuō
chāo tuō
mǒ tuō
lóng tuō
shuǎng tuō
diū tuō
tōng tuō
tī tuō
liǎo tuō
xū tuō
wǎn tuō
jiě tuō
fàng tuō
jiè tuō
hún tuō
táo tuō
yǐng tuō
huá tuō
jì tuō
tāo tuō
huó tuō
mǎi tuō
biàn tuō
kuā tuō
dēng tuō
tòu tuō
cán tuō
wáng tuō
fā tuō
kòu tuō
tù tuō
piě tuō
shū tuō
chú tuō
zǒu tuō
sǎ tuō
jù tuō
pì tuō
bǎi tuō
piē tuō
zòng tuō
wǎn tuō
huì tuō
wàn tuō
kāi tuō
tuī tuō
bǎi tuō
bǐng tuō
jiǎn tuō
huá tuō
tǐng tuō
hù tuō
miǎn tuō
⒈ 拔去,拉开。
引唐李商隐《娇儿》诗:“凝走弄香奩,拔脱金屈戍。”
⒉ 超度;解救。
引《敦煌歌辞总编·归去来·宝门开》:“拔脱众生出爱河,出爱河。”
清蒲松龄《聊斋志异·嫦娥》:“颠当泣求拔脱。 嫦娥乃掐其耳,逾刻释手, 颠当憮然为间,忽若梦醒,据地自投,欢喜欲舞。”
拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。