bá dōu
bá jué
bá lún
bá jūn
bá bīng
bá shēn
bá fèng
bá sú
bá shòu
bá tū
bá jiān
bá chuàng
bá jiǎo
bá mù
bá jìn
bá dì
bá pái
bá là
bá shān
bá dìng
bá sè
bá qiān
bá zhái
bá hǎi
bá shǎng
bá qīn
bá zhì
bá hé
bá huì
bá jiù
bá bǔ
bá jùn
bá lì
bá jì
bá dìng
bá shè
bá jù
bá nán
bá hé
bá běn
bá yíng
bá bái
bá guī
bá gāo
bá hái
bá jué
bá zhì
bá rú
bá lèi
bá jiàn
bá xiè
bá zhěng
bá chū
bá shì
bá hù
bá shā
bá sī
bá mì
bá dīng
bá cuì
bá yóu
bá gàn
bá hào
bá zhài
bá kuí
bá zhài
bá jiǎn
bá zhǎo
bá chú
bá cóng
bá gòng
bá qún
bá tóu
bá zhuó
bá tuō
bá jùn
bá duì
bá yá
bá jié
bá xuǎn
bá jù
bá qǐ
bá jì
bá máo
bá dù
bá xīng
bá hé
bá shè
bá dù
bá xǐ
bá yì
bá fú
bá jǔ
bá qún
bá zú
bá shào
bá bù
bá jiě
bá fèn
bá qí
bá dú
bá qǔ
bá shí
bá yòng
bá tuǐ
bá pú
bá máo
bá chéng
bá jiǒng
bá zhì
méi jiān
bá jiān
qiā jiān
cù jiān
cuán jiān
máo jiān
tuō jiān
zhǐ jiān
chéng jiān
xīn jiān
suō jiān
tún jiān
zhū jiān
shā jiān
shí jiān
yù jiān
jiǎo jiān
dǎ jiān
liū jiān
xié jiān
jiǎo jiān
shuāng jiān
jiàn jiān
shuǎ jiān
zǎo jiān
gū jiān
xīn jiān
hé jiān
mào jiān
qiāo jiān
yǎn jiān
chū jiān
yá jiān
bí jiān
zhēn jiān
ěr jiān
gàng jiān
cuì jiān
gòng jiān
jī jiān
yān jiān
xiāng jiān
shān jiān
qīng jiān
dài jiān
zuǐ jiān
bǐ jiān
zhí jiān
dǐng jiān
chūn jiān
bī jiān
拔尖bájiān
(1) 超出一般,在次序、等级、成就、价值等方面位于最前面的、居领先或优先地位的
英tiptop;top-notch(2) 超过别人的自我标榜
例他这个人爱拔尖.英push oneself to the front⒈ 出众。
引孙芋《妇女代表》:“我不是想拔尖,不是想翻过来像你待我那样。”
叶文玲《小溪九道弯》:“阿棠婶的闺女晚雪,是镇上出名的能干姑娘。人材生得百里挑一不说,那一手绝妙的针黹刺绣,又是拔尖儿的。”
⒉ 把声音拉得又高又细。
引骆宾基《千人塔下的声音》二:“‘啊……上帝,我的上帝……哎唷。’末尾又拔尖一声绝呼。”
出众。
如:「他是这行业中拔尖的人物。」、「这附近的布料店,这家是最拔尖的了。」
拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。
尖读音:jiān尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。