可风


可风的组词


可地

kě dì

可乎

kě hū

可心

kě xīn

可厌

kě yàn

可耻

kě chǐ

可胜

kě shèng

可敦

kě dūn

可哀

kě āi

可风

kě fēng

可目

kě mù

可遇

kě yù

可蠢

kě chǔn

可罕

kě hǎn

可萨

kě sà

可擦

kě cā

可频

kě pín

可则

kě zé

可望

kě wàng

可碜

kě chěn

可行

kě xíng

可煞

kě shà

可鉴

kě jiàn

可观

kě guān

可否

kě fǒu

可道

kě dào

可哂

kě shěn

可乘

kě chéng

可怜

kě lián

可新

kě xīn

可气

kě qì

可闵

kě mǐn

可生

kě shēng

可嗤

kě chī

可掬

kě jū

可堪

kě kān

可骇

kě hài

可嘉

kě jiā

可耐

kě nài

可身

kě shēn

可恶

kě wù

可变

kě biàn

可笑

kě xiào

可念

kě niàn

可待

kě dài

可答

kě dá

可宗

kě zōng

可虑

kě lǜ

可甚

kě shèn

可可

kě kě

可巧

kě qiǎo

可怖

kě bù

可而

kě ér

可好

kě hǎo

可信

kě xìn

可体

kě tǐ

可悯

kě mǐn

可中

kě zhōng

可作

kě zuò

可听

kě tīng

可谓

kě wèi

可悲

kě bēi

可欺

kě qī

可必

kě bì

可索

kě suǒ

可知

kě zhī

可愍

kě mǐn

可怪

kě guài

可疑

kě yí

可怀

kě huái

可劲

kě jìn

可人

kě rén

可式

kě shì

可愕

kě è

可传

kě chuán

可鼻

kě bí

可靠

kě kào

可来

kě lái

可惜

kě xī

可能

kě néng

可叉

kě chā

可憎

kě zēng

可嗔

kě chēn

可噩

kě è

可贵

kě guì

可惨

kě cǎn

可说

kě shuō

可不

kě bù

可憐

kě lián

可敬

kě jìng

可畏

kě wèi

可伤

kě shāng

可喜

kě xǐ

可惮

kě dàn

可手

kě shǒu

可许

kě xǔ

可感

kě gǎn

可怕

kě pà

可无

kě wú

可愛

kě ài

可逆

kě nì

可意

kě yì

可儿

kě ér

可什

kě shí

可痛

kě tòng

可虞

kě yú

可以

kě yǐ

可着

kě zhe

可湘

kě xiāng

可愧

kě kuì

可寳

kě bǎo

可事

kě shì

可见

kě jiàn

可見

kě jiàn

可奈

kě nài

可搭

kě dā

可叹

kě tàn

可杀

kě shā

可要

kě yào

可亲

kě qīn

可欲

kě yù

可据

kě jù

可口

kě kǒu

可恨

kě hèn

可佳

kě jiā

可者

kě zhě

可取

kě qǔ

可离

kě lí

可鄙

kě bǐ

可矜

kě jīn

可是

kě shì

可汗

kè hán

可恼

kě nǎo

可爱

kě ài

可曾

kě céng

可但

kě dàn

可便

kě biàn

可乐

kě lè


学风

xué fēng

先风

xiān fēng

沙风

shā fēng

戗风

qiāng fēng

祖风

zǔ fēng

遡风

sù fēng

文风

wén fēng

无风

wú fēng

鲜风

xiān fēng

靡风

mí fēng

蕙风

huì fēng

闻风

wén fēng

关风

guān fēng

厉风

lì fēng

融风

róng fēng

列风

liè fēng

哀风

āi fēng

别风

bié fēng

回风

huí fēng

黑风

hēi fēng

鼻风

bí fēng

移风

yí fēng

手风

shǒu fēng

鍊风

liàn fēng

食风

shí fēng

恒风

héng fēng

盲风

máng fēng

伤风

shāng fēng

逆风

nì fēng

含风

hán fēng

害风

hài fēng

候风

hòu fēng

鸿风

hóng fēng

抱风

bào fēng

沓风

tà fēng

诒风

yí fēng

蓼风

liǎo fēng

飂风

liù fēng

搧风

shān fēng

凌风

líng fēng

魔风

mó fēng

陵风

líng fēng

灵风

líng fēng

嘲风

cháo fēng

山风

shān fēng

晓风

xiǎo fēng

常风

cháng fēng

捆风

kǔn fēng

守风

shǒu fēng

威风

wēi fēng

探风

tàn fēng

狂风

kuáng fēng

三风

sān fēng

孽风

niè fēng

丽风

lì fēng

迎风

yíng fēng

整风

zhěng fēng

吸风

xī fēng

宣风

xuān fēng

众风

zhòng fēng

接风

jiē fēng

抢风

qiāng fēng

鹰风

yīng fēng

临风

lín fēng

刚风

gāng fēng

调风

tiáo fēng

俊风

jùn fēng

颩风

biāo fēng

酒风

jiǔ fēng

左风

zuǒ fēng

大风

dà fēng

语风

yǔ fēng

季风

jì fēng

香风

xiāng fēng

依风

yī fēng

柔风

róu fēng

巨风

jù fēng

贞风

zhēn fēng

鷐风

chén fēng

乐风

lè fēng

鼓风

gǔ fēng

摔风

shuāi fēng

鹏风

péng fēng

顺风

shùn fēng

侈风

chǐ fēng

心风

xīn fēng

还风

hái fēng

钦风

qīn fēng

飙风

biāo fēng

干风

gān fēng

武风

wǔ fēng

赤风

chì fēng

相风

xiāng fēng

从风

cóng fēng

淫风

yín fēng

愈风

yù fēng

梅风

méi fēng

冲风

chōng fēng

韩风

hán fēng

洋风

yáng fēng

筠风

yún fēng

劲风

jìng fēng

隙风

xì fēng

撒风

sā fēng

迁风

qiān fēng

飓风

jù fēng

谷风

gǔ fēng

协风

xié fēng

闺风

guī fēng

遭风

zāo fēng

望风

wàng fēng

瘫风

tān fēng

猋风

biāo fēng

争风

zhēng fēng

盗风

dào fēng

暄风

xuān fēng

豪风

háo fēng

微风

wēi fēng

正风

zhèng fēng

英风

yīng fēng

溯风

sù fēng

结风

jié fēng

球风

qiú fēng

强风

qiáng fēng

殊风

shū fēng

东风

dōng fēng

旁风

páng fēng

希风

xī fēng

撮风

cuō fēng

暗风

àn fēng

戕风

qiāng fēng

王风

wáng fēng

凉风

liáng fēng

男风

nán fēng

熛风

biāo fēng

祥风

xiáng fēng

急风

jí fēng

郑风

zhèng fēng

寒风

hán fēng

中风

zhòng fēng

薰风

xūn fēng

聆风

líng fēng

悲风

bēi fēng

刮风

guā fēng

雄风

xióng fēng

下风

xià fēng

出风

chū fēng

抖风

dǒu fēng

劫风

jié fēng

歪风

wāi fēng

西风

xī fēng

把风

bǎ fēng

可风

kě fēng

邠风

bīn fēng

反风

fǎn fēng

雪风

xuě fēng

犯风

fàn fēng

谈风

tán fēng

雅风

yǎ fēng

竹风

zhú fēng

台风

tái fēng

遐风

xiá fēng

道风

dào fēng

革风

gé fēng

嫩风

nèn fēng

凯风

kǎi fēng

追风

zhuī fēng

幽风

yōu fēng

跌风

diē fēng

春风

chūn fēng

啸风

xiào fēng

天风

tiān fēng

驭风

yù fēng

了风

le fēng

陆风

lù fēng

长风

zhǎng fēng

同风

tóng fēng

炎风

yán fēng

国风

guó fēng

热风

rè fēng

五风

wǔ fēng

屏风

píng fēng

吟风

yín fēng

扇风

shān fēng

疠风

lì fēng

推风

tuī fēng

箕风

jī fēng

见风

jiàn fēng

花风

huā fēng

感风

gǎn fēng

雷风

léi fēng

凶风

xiōng fēng

传风

chuán fēng

恩风

ēn fēng

雁风

yàn fēng

华风

huá fēng

装风

zhuāng fēng

椒风

jiāo fēng

轻风

qīng fēng

噫风

yī fēng

避风

bì fēng

海风

hǎi fēng

鞴风

bèi fēng

纯风

chún fēng

飘风

piāo fēng

苹风

píng fēng

杨风

yáng fēng

邙风

máng fēng

捕风

bǔ fēng

媮风

tōu fēng

被风

bèi fēng

赌风

dǔ fēng

画风

huà fēng

托风

tuō fēng

醺风

xūn fēng

路风

lù fēng

肃风

sù fēng

囊风

náng fēng

搐风

chù fēng

病风

bìng fēng

乘风

chéng fēng

滔风

tāo fēng

美风

měi fēng

上风

shàng fēng

醇风

chún fēng

泼风

pō fēng

湿风

shī fēng

爽风

shuǎng fēng

盐风

yán fēng

末风

mò fēng

诗风

shī fēng

仁风

rén fēng

阵风

zhèn fēng

腊风

là fēng

趣风

qù fēng

汉风

hàn fēng

采风

cǎi fēng

冽风

liè fēng

金风

jīn fēng

遗风

yí fēng

敝风

bì fēng

迅风

xùn fēng

偷风

tōu fēng

徽风

huī fēng

口风

kǒu fēng

乱风

luàn fēng

光风

guāng fēng

游风

yóu fēng

新风

xīn fēng

善风

shàn fēng

抟风

tuán fēng

松风

sōng fēng

起风

qǐ fēng

习风

xí fēng

尖风

jiān fēng

眇风

miǎo fēng

蹑风

niè fēng

顔风

yán fēng

岚风

lán fēng

驶风

shǐ fēng

露风

lòu fēng

丕风

pī fēng

巽风

xùn fēng

温风

wēn fēng

喉风

hóu fēng

恺风

kǎi fēng

贾风

jiǎ fēng

油风

yóu fēng

真风

zhēn fēng

党风

dǎng fēng

驰风

chí fēng

豳风

bīn fēng

顶风

dǐng fēng

土风

tǔ fēng

搏风

bó fēng

嘶风

sī fēng

景风

jǐng fēng

孤风

gū fēng

荡风

dàng fēng

八风

bā fēng

军风

jūn fēng

省风

shěng fēng

樵风

qiáo fēng

当风

dāng fēng

头风

tóu fēng

诈风

zhà fēng

颠风

diān fēng

赑风

bì fēng

承风

chéng fēng

熟风

shú fēng

严风

yán fēng

痉风

jìng fēng

癞风

lài fēng

攒风

zǎn fēng

随风

suí fēng

乡风

xiāng fēng

放风

fàng fēng

廉风

lián fēng

士风

shì fēng

北风

běi fēng

上一组词:此后
下一组词:此辈

更多可的组词

可风的意思


词语解释:

可为风范。

引证解释:

⒈ 可为风范。

引《二十年目睹之怪现状》第四回:“这不是古谊可风的么?”

国语词典:

可作为风范。

网络解释:

可风

可风,歌手,出身演艺世家。爸爸是话剧演员出身,妈妈是戏曲民歌歌手,从小耳濡目染,多才多艺的他在八岁那年,妈妈生日当天为妈妈唱了一首《千年等一回》,让妈妈发现了他的艺术细胞,开始有意培养发掘他在艺术方面的才能。
更多风的组词

可风详细解释


读音:kě,kè[ kě ]

1. 允许:许可。认可。宁可。

2. 能够:可见。可能。可以。不可思议。

3. 值得,认为:可怜。可悲。可亲。可观。可贵。可歌可泣。

4. 适合:可身。可口。可体。

5. 尽,满:可劲儿干。

6. 大约:年可二十。“潭中鱼可百许头”。

7. 表示转折,与“可是”、“但”相同。

8. 表示强调:他可好了。

9. 用在反问句里加强反问语气:都这么说,可谁见过呢?

10. 用在疑问句里加强疑问语气:这件事他可同意?

11. 姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025