shū xián
shū wèn
shū jǐng
shū shū
shū zī
shū hù
shū liàng
shū mào
shū róng
shū měi
shū lí
shū dì
shū yù
shū jiā
shū pèi
shū jìng
shū zhe
shū rán
shū huì
shū fēi
shū è
shū zhēn
shū qí
shū zhì
shū kuàng
shū dé
shū yuàn
shū zhēn
shū lì
shū shàn
shū mào
shū qīng
shū lìng
shū fàn
shū hǎo
shū nǚ
shū líng
shū ài
shū zhēn
shū xìng
shū shèng
shū xiáng
shū yóu
shū lèi
qiān yóu
guò yóu
qiān yóu
qù yóu
shū yóu
màn yóu
shì yóu
chī yóu
sù yóu
wú yóu
shí yóu
bá yóu
lí yóu
guǎ yóu
zuì yóu
cháng yóu
huò yóu
xiāng yóu
huò yóu
huǐ yóu
zuì yóu
shū yóu
zhāo yóu
xiào yóu
shēn yóu
yuàn yóu
yuān yóu
⒈ 谓特别美善。
引《楚辞·远游》:“絶氛埃而淑尤兮,终不反其故都。”
王逸注:“淑,善也;尤,过也。言行道修善所以过先祖也。”
朱熹集注:“淑尤,言其淑善而絶尤也。”
优美出众。《楚辞.屈原.远游》:「绝氛埃而淑尤兮,终不反其故都。」也作「淑邮」。
淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。
尤读音:yóu尤yóu(1)(形)特异的;突出的:~异|无耻之~。(2)(副)更;尤其:~甚|~妙|此地盛产水果;~以梨桃著称。(3)(Yóu)姓。(4)(名)过失;效~。(5)(名)怨恨;归咎:怨~|怨天~人。