shū dé
shū mào
shū pèi
shū kuàng
shū qīng
shū wèn
shū fēi
shū jiā
shū nǚ
shū qí
shū róng
shū jìng
shū jǐng
shū fàn
shū líng
shū zhēn
shū xiáng
shū lí
shū zhì
shū dì
shū ài
shū hǎo
shū zhēn
shū shèng
shū liàng
shū měi
shū zī
shū shū
shū yuàn
shū hù
shū yóu
shū zhe
shū huì
shū rán
shū yù
shū lèi
shū shàn
shū zhēn
shū lì
shū xìng
shū xián
shū lìng
shū è
shū mào
zhuī wèn
xún wèn
kǎo wèn
dà wèn
shū wèn
qìng wèn
qǔ wèn
zhēng wèn
fù wèn
wèi wèn
shì wèn
yīn wèn
diào wèn
jué wèn
xià wèn
ruò wèn
míng wèn
àn wèn
qǐ wèn
kuǎn wèn
qiǎn wèn
pán wèn
cān wèn
kuī wèn
qiǎo wèn
chì wèn
hé wèn
xiǎo wèn
xùn wèn
míng wèn
fǎn wèn
yàn wèn
yán wèn
gēn wèn
chǒu wèn
hào wèn
kuì wèn
sǐ wèn
gòu wèn
jí wèn
lù wèn
dòng wèn
kān wèn
jiū wèn
cái wèn
qióng wèn
hòu wèn
tí wèn
hē wèn
zèng wèn
kuì wèn
dǎ wèn
jī wèn
bù wèn
hè wèn
dīng wèn
jīng wèn
qiè wèn
kòu wèn
fǎng wèn
dá wèn
jiǎn wèn
chǒu wèn
cì wèn
bèi wèn
dé wèn
yì wèn
zhí wèn
qiú wèn
zhēn wèn
cǎi wèn
nán wèn
pìn wèn
lìng wèn
chuí wèn
shì wèn
fù wèn
xún wèn
fā wèn
huàn wèn
jì wèn
chǒu wèn
shèn wèn
kǎo wèn
hé wèn
mó wèn
hào wèn
dìng wèn
kòu wèn
duì wèn
gài wèn
cún wèn
biàn wèn
kē wèn
jié wèn
zé wèn
hé wèn
zhé wèn
hè wèn
cì wèn
huò wèn
bó wèn
jué wèn
hán wèn
zī wèn
tiān wèn
qù wèn
zhǐ wèn
cè wèn
yán wèn
gēn wèn
bī wèn
dài wèn
jiè wèn
qǐ wèn
dìng wèn
gǎn wèn
dǎi wèn
zhū wèn
bǐng wèn
qǐng wèn
xiāng wèn
fèng wèn
qiǎn wèn
shěn wèn
lǜ wèn
pān wèn
xiòng wèn
bù wèn
ná wèn
huì wèn
chì wèn
jū wèn
hòu wèn
yí wèn
gōu wèn
shì wèn
jié wèn
lín wèn
guǐ wèn
tuī wèn
èr wèn
sòng wèn
bǔ wèn
zhì wèn
huì wèn
huì wèn
lián wèn
hē wèn
cháo wèn
jī wèn
yī wèn
guò wèn
huì wèn
jū wèn
àn wèn
jǐng wèn
zì wèn
fēng wèn
lì wèn
biàn wèn
shēng wèn
xiāng wèn
chá wèn
wú wèn
jí wèn
zhòng wèn
yóu wèn
jiū wèn
jiā wèn
fǔ wèn
jiǎng wèn
zhì wèn
jū wèn
chá wèn
tàn wèn
láo wèn
gù wèn
xué wen
⒈ 善于审判。
引《诗·鲁颂·泮水》:“淑问如皋陶,在泮献囚。”
孔颖达疏:“所囚者,服罪之人。察狱之吏当受其辞而断其罪,故使善听狱如皋陶者献之。”
明李东阳《<两畿录刑诗>序》:“然其恩德之所感动,声之所流播,有不能已於人者。故召伯之听讼,见诸《风》:皋陶之淑问,见诸《颂》。”
清钱谦益《大理寺左寺左寺副曹文衡授儒林郎制》:“淑问如皋陶,朕深有望於尔,尔其念哉!”
⒉ 美名。
引《汉书·匡衡传》:“道德弘於京师,淑问扬乎疆外。”
颜师古注:“淑,善也;问,名也。”
《文选·陆机<答贾长渊>诗》:“东朝既建,淑问峩峩。”
刘良注:“淑,美;问,闻也。”
南朝宋王韶之《赠潘综吴逵举孝廉诗》之三:“投死如归,淑问若兰。”
唐杨炯《原州百泉县令李君神道碑》:“淑问秀於闺房,柔风治於《诗》《礼》。”
美名。
淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。
问读音:wèn问wèn(1)(动)本义:请人解答:~话。(2)(动)为表示关切而询问:慰~。(3)(动)审讯;追究:~供。(4)(动)管;干预:不闻不~。(5)(介)向(某方面或某人要东西):我~他借本书。(6)姓。