chǎn jí
chǎn yù
chǎn yòu
chǎn gēng
chǎn chán
chǎn dú
chǎn báo
chǎn mèi
chǎn mào
chǎn jiāo
chǎn fū
chǎn zǒu
chǎn xīn
chǎn shī
chǎn róng
chǎn qū
chǎn zào
chǎn gǔ
chǎn shùn
chǎn dé
chǎn tóu
chǎn wěi
chǎn qǔ
chǎn nìng
chǎn xùn
chǎn hài
chǎn yán
chǎn kuáng
chǎn sù
chǎn wàng
chǎn xiào
chǎn huò
chǎn mù
chǎn qiǎo
chǎn rén
chǎn bǐ
chǎn guǐ
chǎn jìng
chǎn fù
chǎn ěr
chǎn àn
chǎn màn
chǎn shǒu
chǎn màn
chǎn kǒu
chǎn zǐ
chǎn fèng
chǎn cí
chǎn shì
chǎn xié
chǎn jìng
chǎn wěi
chǎn mào
chǎn jì
chǎn àn
chǎn yú
chǎn yǔ
chǎn shuō
chǎn yì
chǎn zhà
chǎn lèi
chǎn xiá
chǎn cè
chǎn dú
gé nìng
chán nìng
kuài nìng
xiǎo nìng
xiǎn nìng
wū nìng
sì nìng
tiāo nìng
quán nìng
xiān nìng
huí nìng
jiān nìng
fán nìng
qiǎo nìng
kuáng nìng
xié nìng
bù nìng
biàn nìng
zhōu nìng
tōu nìng
shà nìng
sān nìng
xìng nìng
wǔ nìng
guǐ nìng
tǐ nìng
piān nìng
chǎn nìng
bì nìng
chán nìng
gǔ nìng
jiǎo nìng
rén nìng
bǐ nìng
zhū nìng
tān nìng
bēi nìng
zhǐ nìng
zhōng nìng
shàn nìng
yú nìng
jì nìng
yōu nìng
róu nìng
wū nìng
qióng nìng
piǎn nìng
⒈ 亦作“讇佞”。花言巧语,阿谀逢迎。亦指花言巧语阿谀逢迎的人。
引《汉书·贡禹传》:“选贤以自辅,开进忠正,致诛姦臣,远放讇佞。”
唐张鷟《朝野佥载》卷五:“天后内史宗楚客性諂佞。”
《二刻拍案惊奇》卷四十:“諂佞盈朝,致閭阎尽荒。”
鲁迅《且介亭杂文末编·答徐懋庸并关于抗日统一战线问题》:“至于他和我的往还,却不见有‘谄佞之相’,而徐懋庸也没有一次同在,我不知道他凭着什么,来断定和谄佞于傅郑门下者‘无异’?”
奉承讨好。
谄chǎn(动)谄媚、用卑贱的态度向人讨好:~媚|~言|~谀|协肩~笑。
佞读音:nìng佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。