zhāo yōng
wú yōng
cǎi yōng
yú yōng
fǎn yōng
zhī yōng
dēng yōng
qīng yōng
jīng yōng
jiàn yōng
qǔ yōng
fán yōng
mào yōng
fēng yōng
jiā yōng
jū yōng
gōng yōng
xūn yōng
jì yōng
shú yōng
xū yōng
bǎo yōng
fǔ yōng
àn yōng
shēng yōng
jiǎn yōng
lòu yōng
chóu yōng
qiǎn yōng
cháng yōng
jǐn yōng
jiā yōng
dài yōng
jiāo yōng
gōng yōng
huī yōng
tú yōng
pí yōng
shì yōng
nuò yōng
mài yōng
zhuān yōng
hūn yōng
shū yōng
wú yōng
fèn yōng
jūn yōng
fù yōng
mì yōng
fū yōng
zhōng yōng
shì yōng
héng yōng
bēi yōng
mǎi yōng
kǎo yōng
wù yōng
dé yōng
píng yōng
ái yōng
liú yōng
nú yōng
mào yōng
shū yōng
hé yōng
chóu yōng
xiǎn yōng
chī yōng
bēn yōng
⒈ 犹毋庸,无庸。不必,无须。
引《花月痕》第四六回:“请以各道军务,俱归各道节度督办,勿庸另派大臣。”
《老残游记》第三回:“寃枉一定是有的,自勿庸议,但不知有几成不寃枉的?”
《人民文学》1978年第2期:“邹玉峰疾步走进医生值班室房门,以勿庸置疑的口气说:‘医生,我要出院!’”
表示禁止或劝阻,相当于“不要”:切~上当。请~入内。
庸读音:yōng庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?