zú nú
zhí nú
dīng nú
háo nú
wō nú
wǔ nú
qí nú
sì nú
hù nú
tū nú
qián nú
xiǎo nú
yáng nú
xiè nú
xī nú
chen nú
xié nú
róu nú
jì nú
qíng nú
jiāo nú
lí nú
ǎi nú
wǔ nú
zhòng nú
mù nú
yōng nú
rén nú
chē nú
yàn nú
ā nú
cóng nú
mài nú
zōu nú
yān nú
sāo nú
shí nú
tán nú
péi nú
qí nú
chì nú
guān nú
qū nú
gǒu nú
zhǔ nú
xī nú
táo nú
yǎ nú
níng nú
mán nú
qián nú
gōng nú
jiān nú
lì nú
cuì nú
fēi nú
wán nú
kūn nú
qiān nú
jīn nú
yīn nú
gēng nú
zhuī nú
qīng nú
qián nú
fān nú
yōng nú
kuáng nú
bān nú
kūn nú
shū nú
gàn nú
huáng nú
nóng nú
bān nú
yǎn nú
zéi nú
cāng nú
niàn nú
mǎ nú
zhā nú
jiā nú
xiàng nú
qiú nú
zhú nú
guǐ nú
zhèng nú
bì nú
yù nú
xiōng nú
hēi nú
cháng nú
mù nú
bào nú
yòng nú
qí nú
jú nú
jié nú
tián nú
shī nú
liáo nú
lào nú
zhuāng nú
fū nú
māo nú
xiān nú
qióng nú
chǎn nú
huā nú
dà nú
tóng nú
hái nú
hú nú
xiá nú
jiān nú
gōng nú
dāng nú
xī nú
jiàn nú
zhòng nú
pú nú
mò nú
⒈ 后因称奴仆为“奚奴”。
引《周礼·天官·序官》“奚三百人” 汉郑玄注:“古者从坐男女没入县官为奴,其少才知以为奚,今之侍史官婢。或曰:奚,宦女。”
唐李商隐《李贺小传》:“恆从小奚奴,骑距驉,背一古破锦囊,遇有所得,即书投囊中。”
宋陆游《观花》诗:“暮归奚奴负锦囊,路人争看放翁狂。”
郁达夫《题写真答荃君》诗之二:“乱世何人识典謨,遗民终老作奚奴。”
⒉ 指北方少数民族之为奴者。
引唐曹唐《暮春戏赠吴端公》诗:“深院吹笙闻汉婢,静街调马任奚奴。”
明詹同《出猎图》诗:“酪浆跪进玛瑙盘,黄面奚奴眼睛緑。”
⒊ 用作对北方少数民族的蔑称。
引宋周密《齐东野语·淳绍岁币》:“绍兴癸丑,国信使郑汝谐一诗云:‘忍耻包羞事北庭,奚奴得意管逢迎。’”
僮仆。
奚xī(1)(名)奴隶、奴仆。(2)(代)〈书〉疑问词;何、什么、哪里。(3)姓。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。