qí zú
qí kuà
qí yú
qí héng
qí chí
qí lì
qí fū
qí dòu
qí lù
qí zhì
qí chuī
qí zuò
qí shǒu
qí lǘ
qí yóu
qí jīng
qí lóu
qí mǎ
qí bīng
qí qiáng
qí ài
qí shì
qí yì
qí cóng
qí liè
qí shè
qí gē
qí xíng
qí zhū
qí ne
qí jūn
qí zhàn
qí hè
qí zhuāng
qí jiàng
qí qì
qí guān
qí dòu
qí jūn
qí hǔ
qí kòu
qí cáo
qí yáng
qí cāo
qí zhú
qí shěng
qí chéng
qí yì
qí mò
qí zhǎng
qí shī
qí jī
qí shù
qí fèng
qí lóng
qí yún
qí dū
qí fèng
qí dǎo
qí chuán
qí nú
qí huǒ
qí bù
qián nú
sì nú
huáng nú
tián nú
jiāo nú
qíng nú
xiōng nú
cāng nú
xié nú
bì nú
zhòng nú
mò nú
jīn nú
kūn nú
guān nú
qián nú
zhú nú
zhèng nú
qīng nú
mù nú
jié nú
xiān nú
zhuāng nú
yōng nú
mán nú
qí nú
xiàng nú
yòng nú
zhuī nú
pú nú
shí nú
dīng nú
tū nú
chì nú
jiān nú
rén nú
qián nú
bān nú
xiè nú
ā nú
huā nú
chǎn nú
táo nú
xī nú
hù nú
zhā nú
háo nú
róu nú
lí nú
zhǔ nú
jiān nú
qí nú
chen nú
wǔ nú
xiǎo nú
tóng nú
kūn nú
liáo nú
hēi nú
zú nú
xī nú
cóng nú
cuì nú
sāo nú
ǎi nú
shū nú
jiàn nú
yǎn nú
zhí nú
wǔ nú
péi nú
qiú nú
yàn nú
qū nú
jú nú
yīn nú
gǒu nú
yōng nú
gàn nú
mù nú
yǎ nú
hú nú
gōng nú
fēi nú
fū nú
shī nú
mài nú
níng nú
wō nú
yān nú
yáng nú
zéi nú
xī nú
qí nú
niàn nú
hái nú
dāng nú
qióng nú
nóng nú
qiān nú
fān nú
zōu nú
jiā nú
wán nú
cháng nú
dà nú
guǐ nú
yù nú
zhòng nú
mǎ nú
māo nú
tán nú
chē nú
lào nú
kuáng nú
gēng nú
bào nú
xiá nú
bān nú
lì nú
gōng nú
jì nú
⒈ 骑马随从的奴仆。
引《史记·田叔列传褚少孙论》:“卫将军从此两人过平阳主,主家令两人与骑奴同席而食,此二子拔刀列断席别坐。”
汉王符《潜夫论·浮侈》:“骑奴侍僮,夹轂节引。”
宋王安石《两生》诗:“好与骑奴同一处,此时俱事卫将军。”
清黄遵宪《为同年吴德潚寿其母夫人》诗:“体夫詈重棺,骑奴嘲空囊。”
骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。