tū nú
yàn nú
yōng nú
cóng nú
jiā nú
huā nú
zhǔ nú
xiè nú
yòng nú
zhí nú
qū nú
yīn nú
yǎn nú
jú nú
sāo nú
xiǎo nú
xiàng nú
zhòng nú
mǎ nú
zōu nú
gàn nú
ǎi nú
gōng nú
wǔ nú
hú nú
qíng nú
zéi nú
mù nú
chǎn nú
pú nú
kuáng nú
xiōng nú
bān nú
lí nú
chen nú
huáng nú
yáng nú
liáo nú
zhòng nú
qiān nú
xī nú
jiāo nú
cháng nú
lì nú
shī nú
shí nú
dāng nú
xī nú
fū nú
qí nú
mán nú
wǔ nú
qí nú
xiá nú
sì nú
nóng nú
shū nú
cāng nú
róu nú
bān nú
bì nú
fān nú
níng nú
mò nú
qián nú
ā nú
qí nú
qián nú
hēi nú
yǎ nú
yōng nú
zhú nú
mài nú
zhèng nú
cuì nú
háo nú
rén nú
lào nú
wō nú
jīn nú
jiàn nú
jiān nú
zhā nú
xié nú
xī nú
táo nú
niàn nú
guǐ nú
wán nú
fēi nú
jiān nú
yān nú
dīng nú
chē nú
xiān nú
zhuī nú
tán nú
péi nú
gēng nú
qīng nú
zú nú
yù nú
hù nú
hái nú
māo nú
tián nú
qióng nú
zhuāng nú
jì nú
jié nú
chì nú
gǒu nú
bào nú
guān nú
qián nú
dà nú
qiú nú
gōng nú
tóng nú
kūn nú
kūn nú
mù nú
匈奴Xiōngnú
(1) 古代的一个游牧民族,与第4、5世纪侵入欧洲的匈奴族有血缘关系或系同一民族,包括中国历史上的戎族与狄族。据中国史籍记载,公元前3世纪匈奴曾hAo86.占领从里海到长城的广大地域,并统治蒙古的大部分
英Hsiung-Nu;Hun⒈ 称胡。我国古代北方民族之一。 战国时游牧于燕、赵、秦以北地区。其族随世异名,因地殊号。 战国时始称匈奴和胡。东汉光武建武二十四年(公元48年)分裂为南北二部, 北匈奴在公元一世纪末为汉所败,部分西迁。 南匈奴附汉,西晋时曾建立汉国和前赵国。
我国秦汉时北方的游牧民族。夏朝时称为「獯鬻」。周朝时称为「猃狁」、「?狁」。战国时,分布于秦、赵、燕以北的地区。秦朝时,为大将军蒙恬所败而北徙。楚汉之际,统治大漠南北。东汉时,分为南、北二匈奴。南北朝后,匈奴之名不复见于中国史籍。
同“胸”。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。