shū nú
shí nú
gōng nú
jiān nú
jiā nú
zhòng nú
cháng nú
fū nú
yáng nú
qióng nú
xī nú
qiān nú
gàn nú
jīn nú
táo nú
jié nú
lì nú
wǔ nú
wán nú
bì nú
kūn nú
mù nú
hú nú
qíng nú
huáng nú
zhí nú
yòng nú
jú nú
fān nú
bào nú
tū nú
jiàn nú
qí nú
yīn nú
róu nú
zhuāng nú
zhú nú
chǎn nú
qīng nú
yàn nú
níng nú
yān nú
qián nú
zhòng nú
tián nú
chì nú
xiān nú
jiān nú
zéi nú
qián nú
zhuī nú
mò nú
kūn nú
qí nú
mǎ nú
zú nú
hēi nú
guān nú
chē nú
zōu nú
ǎi nú
hù nú
qián nú
lào nú
rén nú
sāo nú
xī nú
gēng nú
māo nú
lí nú
kuáng nú
qū nú
huā nú
liáo nú
mài nú
xī nú
hái nú
cóng nú
cāng nú
xiàng nú
xiè nú
shī nú
tán nú
zhā nú
gǒu nú
wō nú
fēi nú
dà nú
jì nú
péi nú
dāng nú
cuì nú
zhǔ nú
ā nú
yōng nú
mán nú
chen nú
zhèng nú
yōng nú
qiú nú
bān nú
yù nú
qí nú
nóng nú
pú nú
xiá nú
mù nú
xiǎo nú
xié nú
háo nú
guǐ nú
bān nú
niàn nú
wǔ nú
jiāo nú
sì nú
tóng nú
gōng nú
yǎn nú
xiōng nú
yǎ nú
dīng nú
⒈ 后遂以“橘奴”为橘树或橘子的别称。
引《三国志·吴志·孙休传》“丹阳太守李衡” 裴松之注引《襄阳记》:“衡每欲治家,妻輒不听,后密遣客十人於武陵龙阳汜洲上作宅,种甘橘千株。临死,敕儿曰:‘汝母恶我治家,故穷如是。然吾州里有千头木奴,不责汝衣食,岁上一匹绢,亦可足用耳。’”
唐杜甫《驱竖子摘苍耳》诗:“加点瓜薤间,依稀橘奴跡。”
金张子羽《寿张和滑益之》诗:“病眼只贪书味永,渴心频梦橘奴香。”
元郝经《橄榄》诗:“始觉众果俗,橘奴復棃儿。”
橘树。参见「木奴」条。
橘jú(名)橘子树常绿乔林;果实长卵圆形;果皮红黄色;肉多汁甜;果皮及种子和树叶都可做药;也指橘树的果实:无核密~。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。