mán qiáng
mán dàn
mán zhēn
mán yǒng
mán jiǎo
mán mò
mán dí
mán máo
mán xuē
mán mò
mán mín
mán kè
mán hé
mán tóng
mán zhǐ
mán jǐn
mán cūn
mán xuē
mán yín
mán fǔ
mán qín
mán huò
mán liáo
mán sài
mán chàng
mán chù
mán zhuāng
mán xián
mán biān
mán jìn
mán bù
mán wéi
mán jī
mán luò
mán qiú
mán guǎng
mán zú
mán zhàng
mán yān
mán zuò
mán chǔ
mán guō
mán mò
mán shēng
mán yāo
mán chán
mán hàn
mán jiǔ
mán tǔ
mán yí
mán pí
mán shì
mán fāng
mán bó
mán yí
mán xià
mán tíng
mán qiáng
mán yáo
mán chuáng
mán yǔ
mán pó
mán mò
mán dòng
mán tóu
mán huà
mán téng
mán yáo
mán gōng
mán zōu
mán zhān
mán jūn
mán guǒ
mán bào
mán zuò
mán zuǒ
mán jiāo
mán nán
mán niáng
mán lì
mán chóng
mán lǐ
mán chù
mán jīng
mán fú
mán shì
mán chá
mán lì
mán lì
mán xìng
mán ér
mán huāng
mán hèng
mán zi
mán yì
mán shū
mán rén
mán gē
mán tóng
mán gàn
mán kē
mán kòu
mán bó
mán xī
mán chuán
mán pái
mán jué
mán zhā
mán yīn
mán gǔ
mán wáng
mán lǔ
mán qì
fǔ kuài
mán dǐ
mán jì
mán mán
mán qí
mán jīng
mán lǐ
mán chuí
mán jiān
mán sú
mán jiāng
mán huì
mán gū
mán huā
mán tuó
mán yě
mán jūn
mán nú
yān nú
gǒu nú
wán nú
cóng nú
bì nú
qí nú
jú nú
zhú nú
yáng nú
hái nú
xiá nú
mán nú
yù nú
guān nú
yōng nú
hēi nú
huáng nú
zhā nú
wǔ nú
chen nú
hù nú
wǔ nú
xiān nú
qián nú
tóng nú
guǐ nú
lào nú
táo nú
xiè nú
péi nú
qīng nú
māo nú
kūn nú
bān nú
zú nú
jiān nú
ā nú
yōng nú
rén nú
gōng nú
chì nú
jiā nú
cāng nú
jīn nú
sì nú
ǎi nú
yīn nú
chǎn nú
róu nú
jiān nú
bān nú
kūn nú
háo nú
lì nú
kuáng nú
xiǎo nú
dà nú
qiān nú
zhèng nú
xī nú
shū nú
fū nú
qiú nú
yàn nú
qíng nú
yòng nú
gōng nú
dīng nú
xiōng nú
yǎ nú
liáo nú
cuì nú
sāo nú
níng nú
fān nú
niàn nú
zōu nú
huā nú
zhǔ nú
xié nú
zhuāng nú
pú nú
xī nú
mài nú
zhí nú
mù nú
zhuī nú
yǎn nú
shī nú
fēi nú
zhòng nú
gàn nú
zhòng nú
zéi nú
xī nú
qū nú
dāng nú
gēng nú
mù nú
qióng nú
qián nú
nóng nú
qián nú
tán nú
shí nú
jié nú
qí nú
cháng nú
tū nú
hú nú
qí nú
jì nú
lí nú
wō nú
chē nú
jiàn nú
xiàng nú
mǎ nú
bào nú
jiāo nú
mò nú
tián nú
⒈ 指舞姬;婢仆。
引唐罗邺《自遣》诗:“春巷摘桑喧姹女,江船吹笛舞蛮奴。”
清和邦额《夜谭随录·邱生》:“何处小蛮奴,擅入人家窥伺?”
⒉ 对南方落后部族的蔑称。
引明李梦阳《土兵行》:“花裙蛮奴逐妇女,白夺釵釧换酒沽。”
供人使唤的蛮人。
蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。