shān huò
shàn zi
shàn wǔ
shàn bǎn
shàn shà
shàn nüè
shàn láng
shàn jié
shàn gòu
shàn sǎn
shàn kù
shàn duì
shàn jù
shàn fū
shàn tuí
shàn xiān
shàn liè
shàn dì
shàn yú
shān fēng
shàn jiǎng
shàn xù
shàn chuāi
shàn dàng
shàn chē
shàn tóu
shàn jiǎng
shàn yáo
shān zhěn
shàn shà
xiàn hē
shàn fā
shàn yē
shàn hàn
shàn zhuì
shàn bèi
shàn fēi
shàn gǔ
shàn fú
shàn jiào
shàn xíng
shàn hé
hūn huò
nì huò
fú huò
wū huò
shān huò
chǎn huò
zhòng huò
dǎo huò
xuàn huò
yín huò
huí huò
mào huò
dà huò
lún huò
rǎn huò
yí huò
kùn huò
mèi huò
yíng huò
guài huò
dàng huò
wú huò
huáng huò
sǒng huò
zhǎng huò
huāng huò
qī huò
kǒng huò
chán huò
yāo huò
fǎn huò
huàn huò
bù huò
yíng huò
sān huò
yáo huò
gǔ huò
pò huò
jiě huò
jiāo huò
huáng huò
jīng huò
mí huò
qiān huò
yíng huò
chī huò
dān huò
rǎo huò
kuáng huò
qīng huò
xié huò
zhòng huò
tōng huò
guǐ huò
chēng huò
èr huò
wù huò
kuáng huò
yí huò
fán huò
gǔ huò
shàn huò
bèi huò
mó huò
yū huò
wū huò
luàn huò
jiǎo huò
sī huò
xiǎo huò
shān huò
biàn huò
hùn huò
mí huò
chǒng huò
miù huò
shī huò
yú huò
huáng huò
jǔ huò
xiáo huò
zhèn huò
yáo huò
yāo huò
shuǎng huò
bì huò
gǔ huò
hūn huò
biàn huò
biàn huò
míng huò
zhuō huò
kuāng huò
guǐ huò
miù huò
shān huò
yíng huò
bì huò
yòu huò
yǐ huò
jiǎn huò
huǎng huò
gǔ huò
què huò
huáng huò
wǎng huò
hú huò
huì huò
jiǎo huò
cāi huò
mèi huò
xuàn huò
nìng huò
fēn huò
ān huò
huǎng huò
wǎng huò
àn huò
⒈ 煽动蛊惑。
引《晋书·郭璞传》:“小人愚嶮,共相扇惑。”
《旧唐书·田承嗣传》:“承嗣使亲党扇惑相州将吏谋乱。”
《西游记》第三七回:“妄言祸福,扇惑人心。”
汤用彤《汉魏两晋南北朝佛教史》第二分第十四章:“嵩与道士张宾相结,扇惑武帝,遂致毁法。”
1. 摇动扇子或其它东西,使空气加速流动成风:用扇子扇。
2. 鼓动别人去做不应该做的事:扇动。扇风点火。
3. 用手掌打:扇耳光。
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。