pān zhì
pān luán
pān jìn
pān yán
pān fèng
pān lín
pān yán
pān fù
pān yǐn
pān qín
pān yuán
pān zhāi
pān lóng
pān yuán
pān chě
pān yǐ
pān zhé
pān gòng
pān wéi
pān guāng
pān wèn
pān huā
pān liú
pān fù
pān hài
pān wū
pān jī
pān gāo
pān jiàn
pān tiáo
pān lián
pān guì
pān péi
pān lù
pān lì
pān jiē
pān lín
pān nòng
pān pèi
pān wàng
pān dēng
pān jiāo
pān fān
pān mù
pān liáo
pān chóu
pān yuè
pān yuán
pān xiǎng
pān yún
pān bǐ
pān yì
pān hóng
pān fèng
pān fú
pān yuán
pān wàn
pān jī
pān zhǐ
pān hé
pān pá
pān qiān
pān rǎn
pān liàn
pān rán
pān sòng
pān qīn
pān bàn
pān jiāo
pān bó
pān yán
pān shēng
pān lán
pān nǐ
pān chán
pān mó
pān yōng
pān kǎn
pān lèi
pān huà
pān yī
pān xiōng
pān bǎi
pān tán
pān hào
pān gào
pān hú
pān zhǐ
pān lún
pān zhuī
pān niè
⒈ 攀登。
引唐戴公怀《奉和郎中游仙山四瀑泉》:“当思共攀陟,东南看斗牛。”
明刘基《游云门记》:“虽有层峦復冈,而无梯磴攀陟之劳。”
明徐弘祖《徐霞客游记·滇游日记八》:“水声石色,冷人心骨,不復知有攀陟之苦。”
攀pān(1)(动)抓住东西往上爬:~扯|~登。(2)(动)指跟地位高的人结亲戚或拉关系:~亲。(3)(动)设法接触;牵扯:~谈。
陟读音:zhì登高;上升:~彼高岗。