pān yuè
pān jiāo
pān nǐ
pān fù
pān jiàn
pān hóng
pān fān
pān lín
pān yǐn
pān bàn
pān gāo
pān qiān
pān fú
pān xiōng
pān guì
pān yán
pān fèng
pān luán
pān yì
pān hài
pān sòng
pān wū
pān lóng
pān yán
pān yuán
pān fèng
pān fù
pān rán
pān yǐ
pān pèi
pān lún
pān yuán
pān lián
pān hé
pān lèi
pān mó
pān zhé
pān yán
pān huà
pān wéi
pān hào
pān lán
pān jī
pān yún
pān lín
pān bǎi
pān zhuī
pān jiāo
pān yī
pān mù
pān yuán
pān jī
pān wàng
pān liàn
pān chóu
pān wèn
pān tán
pān nòng
pān rǎn
pān wàn
pān huā
pān lù
pān qīn
pān zhì
pān tiáo
pān chán
pān liú
pān chě
pān kǎn
pān yōng
pān péi
pān liáo
pān bó
pān dēng
pān xiǎng
pān zhǐ
pān niè
pān jìn
pān gào
pān jiē
pān yuán
pān hú
pān gòng
pān lì
pān pá
pān zhāi
pān shēng
pān bǐ
pān qín
pān zhǐ
pān guāng
⒈ 抓着东西向前或向上爬。
引碧野《没有花的春天》第七章:“十只粗手指在石滩上攀爬得麻痛。”
抓住物体往上爬。
如:「他们沿著山崖往上攀爬。」
攀pān(1)(动)抓住东西往上爬:~扯|~登。(2)(动)指跟地位高的人结亲戚或拉关系:~亲。(3)(动)设法接触;牵扯:~谈。
爬读音:pá爬pá(1)(动)昆虫、爬行动物等行动;人用手脚着地向前移动:~行。(2)(动)抓着东西往上去;攀登:~竿|~蔓。