pēn tú
pēn zhù
pēn sī
pēn yǒng
pēn xùn
pēn bó
pēn bó
pēn shè
pēn guǎn
pēn qì
pēn tǒng
pēn tǔ
pēn yòu
pēn yù
pēn xuè
pēn hǒu
pēn jiàn
pēn mò
pēn guàn
pēn quán
pēn sǎ
pēn jìn
pèn xiāng
pēn fàn
pēn tì
pēn zi
pēn tǒng
pēn qī
pēn sàn
pēn qū
pēn jī
pēn shuǐ
pēn fèn
pēn dēng
pēn huǒ
pēn hú
pēn bí
pēn téng
pēn chí
pēn tóu
pēn jiāng
pēn yì
pēn kǒu
pēn bó
pēn wù
pēn fèi
pèn hóng
pēn yǒng
pēn xuě
pēn fā
pēn sǎ
pēn xiè
pēn zuǐ
pēn zhèn
hóng yù
shì yù
wèi yù
zhèn yù
zhēn yù
diāo yù
hào yù
chuī yù
mín yù
shù yù
xuán yù
fú yù
jīng yù
bì yù
ruǎn yù
jiǎn yù
lěng yù
shēng yù
huái yù
féng yù
fēi yù
jiá yù
guān yù
pán yù
cān yù
guī yù
pēn yù
xī yù
xuàn yù
niǎn yù
chǐ yù
cāng yù
bào yù
xuān yù
cāng yù
qīng yù
zhēn yù
pò yù
fēng yù
wēn yù
yùn yù
guī yù
hán yù
xiè yù
fēng yù
pèi yù
dǐ yù
lǎng yù
gāng yù
lán yù
tuò yù
cuì yù
dǐng yù
jí yù
bīng yù
huǒ yù
fán yù
xiān yù
zhū yù
jī yù
juān yù
yú yù
dū yù
xiè yù
mò yù
jiā yù
bǐ yù
gǎi yù
xiāng yù
qún yù
sòng yù
héng yù
hé yù
dú yù
xiāo yù
nòng yù
zhǒng yù
lǜ yù
ruì yù
qián yù
liáng yù
qún yù
yìng yù
méi yù
guàn yù
jué yù
chǔ yù
zuì yù
là yù
xuàn yù
huáng yù
nì yù
huò yù
diào yù
měi yù
xuán yù
shuāng yù
āi yù
xī yù
shuǐ yù
tuō yù
qióng yù
zhuó yù
hé yù
piǎo yù
zhuàn yù
zhěn yù
xī yù
yáo yù
fú yù
qiē yù
huán yù
hóng yù
diāo yù
shí yù
míng yù
kuī yù
hán yù
qiū yù
tíng yù
zhì yù
jīn yù
xiǎng yù
qīng yù
guì yù
bì yù
tuí yù
bǎo yù
bèi yù
liù yù
bái yù
yàn yù
lán yù
hán yù
bì yù
fàn yù
suì yù
cóng yù
gǔ yù
rùn yù
shì yù
yí yù
qiú yù
yǐ yù
piàn yù
zǐ yù
lù yù
xiǎo yù
gōng yù
mái yù
mín yù
tóu yù
cài yù
qì yù
guàn yù
mǎng yù
pú yù
lì yù
kūn yù
liào yù
⒈ (马嘘气或鼓鼻时)喷散雪白的唾沫。谓马势雄猛。
引唐卢照邻《紫骝马》诗:“塞门风稍急, 长城水正寒。雪暗鸣珂重,山长喷玉难。”
唐杜甫《醉为马坠诸公携酒相看》诗:“向来皓首惊万人,自倚红颜能骑射。安知决臆追风足,朱汗驂驔犹喷玉。”
仇兆鳌注:“《穆天子传》:天子东游於黄泽,使宫乐謡曰:‘ 黄之泽,其马歕沙,皇人威仪。 黄之泽,其马歕玉,皇人寿穀。’今按:踏岸则喷沙,激水则喷玉,皆言马势之雄猛。”
⒉ 借喻人才智不凡。
引唐杜甫《同豆卢峰贻主客李员外贤子棐知字韵》:“炼金欧冶子,喷玉大宛儿。符彩高无敌,聪明达所为。”
仇兆鳌注:“此称美员外父子。炼金、喷玉,唯员外能有此子。”
1. 散着射出:喷出。喷涌。喷发。喷饭(形容极其可笑)。喷薄(形容气势壮盛,激荡喷涌而出,如“一轮红日喷喷而出”)。喷洒。喷泉。喷壶。井喷。
玉读音:yù玉yù(1)本义:(名)温润而有光泽的美石。(2)(形)比喻洁白或美丽:~颜|亭亭~立。(3)敬辞;指对方身体或行动:~音|~照。(4)(Yù)姓。