fán páo
fán yì
fán ruò
fán zhǐ
fán liè
fán shí
fán pào
fán gǔ
fán zhuó
fán rán
fán sàng
fán ruò
fán kuì
fán zhēn
fán zhì
fán gào
fán liáo
fán ròu
fán jì
fán dàng
fán yù
fán liáo
fán chái
fán shāo
fán miè
fán nì
fán sì
fán qì
fán lái
fán wēi
fán pò
fán suì
fán xiāo
fán xíng
qián yù
tíng yù
jīn yù
huáng yù
mín yù
qì yù
pēn yù
cāng yù
xiè yù
jīng yù
zhěn yù
shuǐ yù
féng yù
gǔ yù
shuāng yù
diào yù
xuàn yù
bì yù
ruǎn yù
fán yù
lì yù
mò yù
jī yù
huò yù
fēng yù
qiū yù
hé yù
guì yù
lù yù
bào yù
xuán yù
pèi yù
kuī yù
hán yù
xiāo yù
míng yù
zhèn yù
xuàn yù
měi yù
qiú yù
xī yù
yàn yù
shēng yù
guàn yù
shì yù
zuì yù
yáo yù
bèi yù
shí yù
guān yù
bì yù
hóng yù
piǎo yù
hé yù
bǐ yù
liào yù
jiǎn yù
kūn yù
xiān yù
fú yù
guàn yù
shì yù
xuán yù
zhuó yù
qīng yù
juān yù
fàn yù
liáng yù
cuì yù
wèi yù
shù yù
fēng yù
guī yù
xiǎo yù
qióng yù
huǒ yù
lěng yù
xiǎng yù
xiāng yù
yùn yù
hào yù
pú yù
fú yù
qiē yù
jiā yù
diāo yù
piàn yù
zhǒng yù
diāo yù
ruì yù
dú yù
tuō yù
rùn yù
mín yù
cài yù
xī yù
pò yù
méi yù
tóu yù
yìng yù
cóng yù
gāng yù
zhēn yù
dǐ yù
zhēn yù
wēn yù
yí yù
zǐ yù
bīng yù
bì yù
fēi yù
huán yù
héng yù
suì yù
qún yù
liù yù
xuān yù
cāng yù
huái yù
jí yù
xī yù
lǎng yù
āi yù
zhì yù
chǐ yù
guī yù
là yù
chuī yù
pán yù
yú yù
hán yù
tuí yù
chǔ yù
niǎn yù
lán yù
dū yù
jué yù
zhū yù
dǐng yù
bǎo yù
qīng yù
cān yù
hóng yù
hán yù
sòng yù
nòng yù
xiè yù
lán yù
zhuàn yù
mái yù
bái yù
qún yù
gōng yù
nì yù
lǜ yù
jiá yù
gǎi yù
yǐ yù
tuò yù
mǎng yù
⒈ 古代祭天神之玉。祭毕,焚之而升烟,故名。参见“燔柴”。
引《旧唐书·王起传》:“梁代崔灵恩撰《三礼义宗》云:‘凡祭天神,各有二玉,一以礼神,一则燔之。礼神者,讫事却收;祀神者,与牲俱燎。’”
宋庞元英《文昌杂录》卷四:“前代礼神,有祭玉燔玉二品;今独燔玉,无乃闕礼文邪?”
燔fán(1)(动)焚烧。(2)(动)烧。
玉读音:yù玉yù(1)本义:(名)温润而有光泽的美石。(2)(形)比喻洁白或美丽:~颜|亭亭~立。(3)敬辞;指对方身体或行动:~音|~照。(4)(Yù)姓。