dǐng kuì
dǐng lǚ
dǐng lái
dǐng chàng
dǐng shì
dǐng xīn
dǐng xuàn
dǐng jiǎo
dǐng zhì
dǐng jiàn
dǐng yán
dǐng jiǎ
dǐng yíng
dǐng fǔ
dǐng lú
dǐng dìng
dǐng rèn
dǐng zhóu
dǐng yuè
dǐng wèi
dǐng jiàn
dǐng shé
dǐng sù
dǐng zǔ
dǐng fú
dǐng shí
dǐng lù
dǐng yù
dǐng yí
dǐng qì
dǐng hú
dǐng é
dǐng fá
dǐng gé
dǐng shí
dǐng chēng
dǐng shì
dǐng guān
dǐng zhǐ
dǐng lì
dǐng hú
dǐng yùn
dǐng fù
dǐng zhì
dǐng xíng
dǐng yè
dǐng huàn
dǐng chāng
dǐng kē
dǐng guà
dǐng yóu
dǐng zhì
dǐng chéng
dǐng fēn
dǐng lún
dǐng xí
dǐng zhá
dǐng dǐng
dǐng wèi
dǐng tái
dǐng nài
dǐng yì
dǐng shè
dǐng gé
dǐng zhì
dǐng zhù
dǐng tú
dǐng yòu
dǐng mìng
dǐng zhēng
dǐng yí
dǐng huò
dǐng liè
dǐng jiǎo
dǐng zú
dǐng zhòng
dǐng sī
dǐng zhōng
dǐng xìng
dǐng fǔ
dǐng qì
dǐng huái
dǐng guì
dǐng nào
dǐng jù
dǐng fǔ
dǐng bì
dǐng shàn
dǐng yú
dǐng néng
dǐng zéi
dǐng xiàng
dǐng ěr
dǐng cì
dǐng lì
dǐng zhēn
dǐng chū
dǐng zuò
dǐng hēng
dǐng yǎng
dǐng guó
dǐng shèng
dǐng fù
dǐng mén
dǐng chén
dǐng guō
dǐng pēng
dǐng xīng
dǐng zú
dǐng fèi
dǐng yuán
dǐng ròu
dǐng míng
shè zhì
cǎi zhì
bà zhì
huà zhì
lǔ zhì
dǔ zhì
gōng zhì
bì zhì
gòu zhì
hé zhì
zūn zhì
dí zhì
zhái zhì
wǔ zhì
chóng zhì
yě zhì
yào zhì
zhēn zhì
chéng zhì
dǐng zhì
kē zhì
xiāo zhì
jū zhì
sù zhì
yú zhì
wàn zhì
lóu zhì
lú zhì
bái zhì
huáng zhì
zǐ zhì
xùn zhì
kòu zhì
hè zhì
bǎi zhì
qīng zhì
gòng zhì
rǔ zhì
⒈ 《书·高宗肜日》:“高宗肜日,越有雊雉。
引祖己曰:‘惟先格王,正厥事。’”
孔颖达疏:“高宗既祭成汤,肜祭之日,於是有雊鸣之雉在於鼎耳,此及怪异之事,贤臣祖己见其事而私自言曰:‘惟先世至道之王遭遇变异,则正其事而异自消也。’”
后因以“鼎雉”指灾异的征象。 《后汉书·刘陶传》:“故武丁得傅説,以消鼎雉之灾, 周宣用申甫,以济夷厉之荒。”
《三国志·吴志·贺邵传》:“昔高宗脩己以消鼎雉之异, 宋景崇德以退荧惑之变。”
明郑若庸《玉玦记·接望》:“追思寄食真如梦,喜充鼎雉膏成用,念不得糟糠妇同,空怀愧禄千钟。”
鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。
雉读音:zhì1.鸟,外形像鸡,雄的尾巴长,羽毛美丽,多为赤铜色或深绿色,有光泽,雌的尾巴稍短,灰褐色。善走,不能久飞。种类很多,都是珍禽,如血雉、长尾雉等。通称野鸡,有的地区叫山鸡。
2.古代城墙长三丈高一丈叫一雉。