dǐng dìng
dǐng yǎng
dǐng xuàn
dǐng xiàng
dǐng jiǎ
dǐng xí
dǐng fǔ
dǐng zhòng
dǐng dǐng
dǐng chāng
dǐng yuè
dǐng yù
dǐng míng
dǐng pēng
dǐng shí
dǐng fú
dǐng lù
dǐng yùn
dǐng chēng
dǐng wèi
dǐng gé
dǐng néng
dǐng huái
dǐng rèn
dǐng fù
dǐng fù
dǐng zǔ
dǐng tái
dǐng ěr
dǐng fá
dǐng shé
dǐng zhēn
dǐng ròu
dǐng chéng
dǐng chū
dǐng mén
dǐng yán
dǐng xīn
dǐng guì
dǐng zhēng
dǐng zhù
dǐng shí
dǐng gé
dǐng wèi
dǐng jiǎo
dǐng xìng
dǐng jiǎo
dǐng liè
dǐng zhì
dǐng zhá
dǐng zú
dǐng mìng
dǐng zú
dǐng sī
dǐng huàn
dǐng hēng
dǐng zhì
dǐng yì
dǐng sù
dǐng yíng
dǐng fǔ
dǐng é
dǐng hú
dǐng shàn
dǐng chàng
dǐng lún
dǐng lì
dǐng bì
dǐng kuì
dǐng zhǐ
dǐng xíng
dǐng zéi
dǐng qì
dǐng tú
dǐng lì
dǐng shì
dǐng nào
dǐng fèi
dǐng guān
dǐng zhóu
dǐng xīng
dǐng jù
dǐng jiàn
dǐng yí
dǐng chén
dǐng guó
dǐng shè
dǐng cì
dǐng lái
dǐng huò
dǐng qì
dǐng yòu
dǐng shì
dǐng nài
dǐng hú
dǐng shèng
dǐng zuò
dǐng fēn
dǐng yóu
dǐng yú
dǐng yè
dǐng guà
dǐng zhōng
dǐng fǔ
dǐng yuán
dǐng zhì
dǐng jiàn
dǐng yí
dǐng lǚ
dǐng lú
dǐng kē
dǐng zhì
dǐng guō
jiǎng zhōng
yìng zhōng
yáo zhōng
gū zhōng
diào zhōng
huā zhōng
qiú zhōng
tái zhōng
kōng zhong
fú zhōng
wǔ zhōng
bì zhōng
liàng zhōng
míng zhōng
hào zhōng
gē zhōng
chēn zhōng
jìn zhōng
chū zhōng
pái zhōng
jiǔ zhōng
jīng zhōng
sēng zhōng
shí zhōng
jǐng zhōng
jī zhōng
diàn zhōng
shēng zhōng
lóng zhōng
jiā zhōng
dà zhōng
dào zhōng
jiǔ zhōng
yuè zhōng
biān zhōng
jìng zhōng
dú zhōng
yí zhōng
shān zhōng
zhuàng zhōng
mǔ zhōng
gē zhōng
fēn zhōng
míng zhōng
lín zhōng
hóng zhōng
chén zhōng
qīng zhōng
zhàn zhōng
xiǎo zhōng
fǔ zhōng
kòu zhōng
jǐng zhōng
gài zhōng
tǎ zhōng
shǔ zhōng
fàn zhōng
mǔ zhōng
hòu zhōng
sòng zhōng
shuāng zhōng
bó zhōng
mù zhōng
guà zhōng
huá zhōng
diǎn zhōng
jiǎ zhōng
hǎo zhōng
chán zhōng
huáng zhōng
yǎ zhōng
wàn zhōng
gǔ zhōng
hán zhōng
liù zhōng
dì zhōng
fú zhōng
hóng zhōng
diǎn zhōng
mǔ zhōng
fēng zhōng
fàn zhōng
qiú zhōng
dǐng zhōng
sāng zhōng
qìng zhōng
bǎi zhōng
qiān zhōng
qíng zhōng
shū zhōng
shǎng zhōng
mǔ zhōng
鼎与钟。古代钟鼎上刻铭文,以旌有(.好工具)功者。有时即借指功业。
⒈ 见“鼎鐘”。亦作“鼎钟”。鼎与钟。古代钟鼎上刻铭文,以旌有功者。有时即借指功业。
引《三国志·魏志·陈思王植传》:“每览史籍,观古忠臣义士,出一朝之命,以徇国家之难,身虽屠裂,而功铭著於鼎钟,名称垂於竹帛,未尝不拊心而叹息也。”
宋叶适《祭韩子师尚书文》:“所可寃者,天与魁杰;既堕鼎鐘,人共埋没。”
元辛文房《唐才子传·唐求》:“值三灵改卜,絶念鼎钟,放旷疎逸,出处悠然,人多不识。”
明汪廷讷《种玉记·乘访》:“儿今别去远从戎,指日勋庸建鼎鐘。”
家庙必备的器具。器上通常刻有铭功记德的文字。《三国志.卷一九.魏书.陈思王植传》:「以徇国家之难,身虽屠裂,而功铭著于鼎钟,名称垂于竹帛。」也作「鼎钟」。
鼎钟,汉语词汇。
拼音:dǐng zhōng
释义:鼎与钟。古代钟鼎上刻铭文,以旌有功者。
鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。