qī yīn
qī hè
qī zhì
qī xiǎn
qī mù
qī dì
qī xiǔ
qī qíng
qī niǎo
qī rén
qī mǔ
qī shēn
qī cuàn
xī xī
qī xún
qī xīn
qī huáng
qī chí
qī wō
qī bó
qī xiē
qī yǐn
qī yù
qī jù
qī chí
qī wú
qī gān
qī zhì
qī jū
qī héng
qī gǔ
qī fú
qī yún
qī pín
qī háo
qī jù
qī dùn
qī chá
qī tuō
qī qín
qī qì
qī yǎn
qī xī
qī jí
qī liáng
qī xiá
qī jū
qī wū
qī chán
qī liè
qī jì
qī suǒ
qī bì
qī chí
qī shān
qī zhù
qī dàng
qī dùn
qī qì
qī zhì
qī báo
qī xiáng
qī huáng
táo chán
yè chán
mào chán
sān chán
yuān chán
chuán chán
sì chán
gū chán
jìn chán
dēng chán
piān chán
chéng chán
zī chán
chá chán
chū chán
huà chán
zuò chán
xiāng chán
xún chán
jié chán
kuáng chán
hú chán
rù chán
dì chán
nèi chán
xíng chán
bāo chán
lùn chán
dān chán
tán chán
xué chán
dāi chán
shī chán
xiū chán
ān chán
zhèng chán
zhōng chán
kū chán
bì chán
shì chán
bān chán
qī chán
wài chán
jiāo chán
shū chán
chū chán
xūn chán
shòu shàn
dǎ chán
yī chán
fēng shàn
bī chán
yáo chán
⒈ 亦作“栖禪”。犹坐禅。
引《魏书·释老志》:“昔如来阐教,多依山林,今此僧徒,恋著城邑。岂湫隘是经行所宜,浮諠必栖禪之宅,当由利引其心,莫能自止。”
唐黄滔《壶公山》诗:“井通鰌吐脉,僧隔虎栖禪。”
元韦居安《梅磵诗话》卷中:“莆田赵仲白读公诗集,有诗云:‘ 茶山八十二癯仙,千首新诗手自编。吟到瘴烟因避寇,贵登从橐只栖禪。’”
1. 鸟禽歇宿:“夫以鸟养养鸟者,宜栖之深林”。
2. 居留,停留:栖身。栖息。栖止。栖遁(隐居,遁世)。栖迟(游息,居住)。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。