tāng ǎo
tāng wǎn
tāng zhī
tāng piáo
tāng sūn
tāng tuán
tāng gǔ
tāng yào
tāng sháo
tāng qì
tāng pó
tāng jiǎo
tāng wǔ
tāng guō
tāng fàn
tāng bā
tāng guàn
tāng luó
tāng pìn
tāng bǐng
tāng miàn
tāng bāo
tāng xuě
tāng píng
tāng yuán
tāng hán
tāng sàn
tāng shuǐ
tāng hú
tāng huǒ
tāng miàn
tāng zhū
tāng wǎng
tāng chú
tāng chí
tāng líng
tāng chí
tāng yì
tāng xíng
tāng pán
tāng yù
tāng jǐng
tāng diǎn
tāng tóu
tāng yǔ
tāng tàn
tāng yùn
tāng yáng
tāng mù
tāng yuán
tāng huò
shāng shāng
tāng fēng
shān píng
shuǐ píng
shāo píng
xiě píng
hú píng
lín píng
jìng píng
nuǎn píng
dǎn píng
xiè píng
shā píng
dī píng
jiǔ píng
zhī píng
yù píng
hún píng
shā píng
qiè píng
tī píng
wǎ píng
huà píng
cí píng
chù píng
zhuāng píng
lóng píng
gāng píng
jīn píng
yīng píng
dǎn píng
bīng píng
hú píng
huī píng
huā píng
bǎo píng
liáng píng
xián píng
yín píng
fù píng
diàn píng
jīng píng
zǎo píng
cí píng
tāng píng
nǎi píng
yào píng
diàn píng
dòu píng
一种煮茶水用的瓶。用铁、瓷或金、银制成。
⒈ 一种煮茶水用的瓶。用铁、瓷或金、银制成。
引元关汉卿《四春园》第三折:“今日清早晨起来,烧的汤瓶儿热,开开这茶铺儿,看有甚么人来。”
明朱有燉《柳摇金·诫风情》套曲:“想汤瓶是纸,如何煮茶?”
《金瓶梅词话》第二十回:“迎春抱着银汤瓶, 绣春拿着茶盒,走来上房,与月娘众人递茶。”
一种以金属或瓷制成装热水的瓶子。
1. 热水:汤雪。赴汤蹈火。扬汤止沸。
2. 煮东西的汁液:米汤。参(
)汤。3. 烹调后汁特别多的食物:鸡汤。菜汤。清汤。
4. 专指温泉(现多用于地名):汤泉(温泉)。汤山(在中国北京市)。
5. 中药的剂型:汤剂。汤药。
6. 姓。
瓶读音:píng瓶píng(名)(~子、~儿)容器;口较小、颈细肚大;多用玻璃或瓷制成:~胆|~塞|~子|冰~|瓷~。