wán nuò
wán tóng
wán hù
wán wéi
wán dùn
wán bēn
wán lóng
wán mín
wán yàn
wán zhuō
wán báo
wán chī
wán bì
wán mí
wán tān
wán jūn
wán bì
wán bì
wán qū
wán xuǎn
wán héng
wán sè
wán fǔ
wán hù
wán ān
wán zhèng
wán gù
wán xì
wán míng
wán hěn
wán pǐ
wán ròu
wán chá
wán huá
wán shū
wán sì
wán yú
wán yín
wán gǔ
wán jiàn
wán bèi
wán hūn
wán lǔ
wán lòu
wán kàng
wán liè
wán xiōng
wán xiāo
wán shuǎ
wán qiáng
wán shí
wán kuàng
wán kuàng
wán mào
wán nú
wán jiù
wán jiǎo
wán biāo
wán qián
wán chán
wán chóu
wán shū
wán wán
wán hòu
wán pú
wán sī
wán sù
wán zào
wán tiě
wán pí
wán sè
wán méng
wán cí
wán zhuān
wán nüè
wán yán
wán è
wán zuò
wán àn
wán sè
wán tóng
wán sú
wán dùn
wán míng
wán bǐ
wán jí
wán gù
wán fú
wán hū
wán cái
wán bèi
wán hěn
wán pú
wán zhì
wán guǎng
wán bēn
wán wán
wán rén
wán kuài
wán nú
wán lǔ
wán miù
wán ào
wán dí
wán biāo
wán shì
wán bì
wán gěng
wán jù
wán huà
wán hàn
wán yún
wán mò
wán bì
wán fěi
wán rǒng
wán tí
sì xiōng
mǐn xiōng
bīng xiōng
féng xiōng
huò xiōng
xíng xiōng
zhǔ xiōng
qióng xiōng
jī xiōng
zhèng xiōng
quán xiōng
xiǎo xiōng
chěng xiōng
bǎi xiōng
jiān xiōng
bì xiōng
gào xiōng
dòng xiōng
qú xiōng
jū xiōng
jiāo xiōng
dǎo xiōng
yín xiōng
gǎn xiōng
yù xiōng
bāng xiōng
wán xiōng
cán xiōng
dà xiōng
yuán xiōng
jí xiōng
liù xiōng
pò xiōng
bào xiōng
mǐn xiōng
dǐng xiōng
chán xiōng
sān xiōng
yāo xiōng
qǐ xiōng
yāo xiōng
mǐn xiōng
fēi xiōng
āi xiōng
qún xiōng
chéng xiōng
⒈ 亦作“顽兇”。
⒉ 愚妄不顺。
引《史记·五帝本纪》:“放齐曰:‘嗣子丹朱开明。’ 尧曰:‘吁!顽凶,不用。’”
张守节正义:“凶,讼也。言丹朱心既顽嚚,又好争讼,不可用之。”
唐司空图《共命鸟赋》:“附强迎意,掩丑自容,忌其不校,寝以顽兇。”
元王晔《桃花女》第四折:“怎知你逞尽顽凶,设就牢笼,不许我身安寿永。”
⒊ 恶人。见“顽凶”。
引三国魏嵇康《管蔡论》:“昔文武之用管蔡以实, 周公之诛管蔡以权……故令时人全谓管蔡为顽凶。”
唐吴筠《览古》诗之十四:“天道殃顽兇,神明祐懿哲。”
《资治通鉴·唐懿宗咸通十一年》:“徐州虽屡搆祸乱,未必比屋顽凶;盖由统御失人,是致姦回乘衅。”
《诗刊》1977年第11期:“石头落地也爆炸,收紧口袋惩顽凶。”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
凶读音:xiōng凶xiōng(1)(形)不幸的(形容死亡、灾难等现象):~事(丧事)。(2)(形)年成很坏;饥荒:~年。(3)(形)凶恶。(4)(形)利害。(5)(形)指杀害人的行为:~手。