yè cí
yè jìn
yè miào
yè jìn
yè jìng
yè xiè
yè jiàn
yè guò
yè shèng
yè suǒ
yè yán
yè lì
yè yǔ
yè kuǎn
yè quán
yè diàn
yè fǔ
yè hòu
yè huán
yè qǐng
yè jiāng
yè gào
yè tuō
yè gàn
yè cì
yè wén
yè bài
yè cān
yè zhě
yè tuō
yè fén
yè jí
yè líng
yè jí
yè jiǎ
yè xuǎn
xián zhě
wáng zhě
bǐ zhě
kě zhě
zūn zhě
huàn zhě
wù zhě
bó zhě
xué zhě
rì zhě
kuáng zhě
ā zhě
yè zhě
shèng zhě
zhǎng zhě
fù zhě
wū zhě
bīn zhě
bǐ zhě
wǎng zhě
yè zhě
liǎng zhě
jì zhě
nóng zhě
gài zhě
juàn zhě
qián zhě
yán zhě
qí zhě
nǎng zhě
yáng zhě
gǔ zhě
jiàng zhě
qǐng zhě
chá zhě
qiáng zhě
tián zhě
xiān zhě
hòu zhě
mǒu zhě
hé zhě
mén zhě
yě zhě
zuó zhě
zhī zhě
zhù zhě
mò zhě
ōu zhě
huò zhě
nǎi zhě
bìng zhě
xián zhě
shì zhě
yún zhě
shǐ zhě
lǎo zhě
xī zhě
hè zhě
bì zhě
xuàn zhě
cǐ zhě
zhī zhě
sǐ zhě
dú zhě
gǔ zhě
liáo zhě
bǎo zhě
huàn zhě
cóng zhě
zhàng zhě
huáng zhě
hòu zhě
xīng zhě
zhēn zhě
biān zhě
xíng zhě
yǒng zhě
jiè zhě
shì zhě
shèn zhě
mò zhě
bīng zhě
yī zhě
máng zhě
fāng zhě
yì zhě
qǐ zhě
néng zhě
bǔ zhě
hòu zhě
lǎ zhě
jìng zhě
càn zhě
dié zhě
ruò zhě
zhì zhě
xiāng zhě
zhì zhě
liè zhě
xiòng zhě
lì zhě
huǒ zhě
rén zhě
hù zhě
guà zhě
jìng zhě
lái zhě
zuò zhě
qián zhě
nǎi zhě
bù zhě
huò zhě
⒈ 官名。始置于春秋、战国时, 秦汉因之。掌宾赞受事,即为天子传达。 南朝梁置谒者台,掌朝觐宾飨及奉诏出使。 陈及隋皆因之。 唐改为通事舍人。
⒉ 官名。 东汉大长秋属官,有中宫谒者二人,主报中章。 后魏、北齐有中谒者仆射, 隋唐改称内谒者,概以宦官充任。 宋以后废。
⒊ 官名。使者的别称。 汉哀帝置河堤谒者,即派往地方主管水利的官吏。
⒋ 古时亦用以泛指传达、通报的奴仆。
引《文物》1976年第10期:“简五:谒者二人。简文所说的谒者,不是职官的专名,是泛指一般传达、通报的奴仆。据凤凰山其他墓葬遣策的记载,谒者的身份为‘大奴’。”
⒌ 星名。
引《晋书·天文志上》:“左执法东北一星曰謁者,主赞宾客也。”
通报与接待宾客的近侍。
谒yè(动)〈书〉谒见:拜~|进~。
者读音:zhě者zhě(1)(助)用在形容词或动词后面;或带有形容词或动词的词组后面;表示有此属性或做此动作的人或事物:黄须~|卖柑~|符合标准~。(2)(助)用在某某工作、某某主义后面;表示从事某项工作或信仰某个主义的人:文艺工作~|共产主义~。(3)(助)〈书〉用在“二、三、数”等数词后面;指上文所说的几件事物:二~必居其一|两~缺一不可。(4)(助)〈书〉用在词、词组、分句后面表示停顿:风~;空气流动而成。(5)(助)用在句尾表示命令语气(多见于早期白话):路上小心在意~!者zhě(代)同“这”(多见于早期白话):~番|~边。