rén cí
rén bǐ
rén shòu
rén róu
rén shàn
rén gū
rén míng
rén zhě
rén jūn
rén huà
rén cè
rén rén
rén ài
rén yì
rén yì
rén cǎo
rén qī
rén shì
rén yǔ
rén zhèng
rén jǐn
rén dào
rén xīn
rén shēng
rén zǐ
rén shèng
rén qià
rén niǎo
rén guǒ
rén tì
rén shù
rén ài
rén cè
rén pín
rén dǒng
rén xiōng
rén xìng
rén xíng
rén ruò
rén jīn
rén hòu
rén qiáng
rén jìng
rén bīn
rén huì
rén yòu
rén lǐ
rén wū
rén ràng
rén dān
rén huáng
rén fēng
rén zé
rén ruì
rén yì
rén cān
rén hé
rén mín
rén shòu
rén yì
rén rén
rén pǔ
rén xián
rén xù
rén yù
rén dǔ
rén xìn
rén dé
rén huì
rén yán
rén zhì
rén xiào
rén shì
fù zhě
xíng zhě
hòu zhě
zhù zhě
huò zhě
yún zhě
xī zhě
zhì zhě
mén zhě
huǒ zhě
hé zhě
jìng zhě
xiòng zhě
lǎo zhě
jiàng zhě
xiān zhě
kě zhě
shǐ zhě
zuò zhě
qí zhě
wù zhě
mò zhě
bó zhě
xián zhě
xué zhě
zhǎng zhě
shèng zhě
kuáng zhě
mò zhě
qián zhě
bì zhě
juàn zhě
dié zhě
biān zhě
fāng zhě
mǒu zhě
bǎo zhě
ā zhě
bīng zhě
yě zhě
bīn zhě
rì zhě
néng zhě
wǎng zhě
ōu zhě
qián zhě
tián zhě
lì zhě
zhàng zhě
dú zhě
gǔ zhě
lǎ zhě
bǐ zhě
yán zhě
liáo zhě
nǎi zhě
yǒng zhě
nóng zhě
xián zhě
qǐ zhě
jì zhě
zhī zhě
jiè zhě
sǐ zhě
gǔ zhě
ruò zhě
wū zhě
cǐ zhě
nǎi zhě
yì zhě
yè zhě
máng zhě
bìng zhě
zuó zhě
zūn zhě
yáng zhě
bǐ zhě
wáng zhě
shì zhě
rén zhě
cóng zhě
xiāng zhě
huàn zhě
gài zhě
jìng zhě
shì zhě
zhì zhě
liè zhě
hòu zhě
chá zhě
nǎng zhě
liǎng zhě
guà zhě
xuàn zhě
qiáng zhě
càn zhě
hè zhě
hòu zhě
yī zhě
zhēn zhě
qǐng zhě
huàn zhě
lái zhě
bù zhě
xīng zhě
huáng zhě
huò zhě
hù zhě
shèn zhě
yè zhě
bǔ zhě
zhī zhě
⒈ 有德行的人。
引《左传·定公四年》:“《诗》曰:‘柔亦不茹,刚亦不吐。不侮矜寡,不畏彊御。’唯仁者能之。”
《论语·子罕》:“子曰:‘知者不惑,仁者不忧。’”
《墨子·节葬》:“仁者之为天下度也,辟之,无以异乎孝子之为亲度也。”
《南史·孔灵符传》:“夫题里逆心而仁者不入。”
宋石延年《曹太尉西师》诗:“仁者虽无敌,王师尚有征。”
⒉ 有恩情的人。
引《礼记·丧服四制》:“比终兹三节者,仁者可以观其爱焉,知者可以观其理焉,强者可以观其志焉。”
郑玄注:“仁,有恩者也。”
孔颖达疏:“孝子居丧,性有仁恩则居丧思慕,可以观其知爱亲也,若不爱亲,则非仁恩也。”
⒊ 佛教语。对人的尊称。
引《大日经疏》卷四:“梵音尔儞,名为仁者。”
《法华经·序品》:“四众龙神,瞻察仁者。”
有仁德的人。
1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等:仁义(a.仁爱与正义;b.通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。
2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分:核桃仁儿。
3. 姓。
者读音:zhě者zhě(1)(助)用在形容词或动词后面;或带有形容词或动词的词组后面;表示有此属性或做此动作的人或事物:黄须~|卖柑~|符合标准~。(2)(助)用在某某工作、某某主义后面;表示从事某项工作或信仰某个主义的人:文艺工作~|共产主义~。(3)(助)〈书〉用在“二、三、数”等数词后面;指上文所说的几件事物:二~必居其一|两~缺一不可。(4)(助)〈书〉用在词、词组、分句后面表示停顿:风~;空气流动而成。(5)(助)用在句尾表示命令语气(多见于早期白话):路上小心在意~!者zhě(代)同“这”(多见于早期白话):~番|~边。