yì chéng
yì fǎng
yì luò
yì lù
yì méi
yì yīn
yì chuán
yì tíng
yì shǐ
yì xíng
yì diàn
yì chéng
yì zhàn
yì guān
yì shè
yì jiāng
yì mǎ
yì qiáo
yì chē
yì bīng
yì àn
yì zhèng
yì hòu
yì yà
yì yóu
yì fū
yì quàn
yì dào
yì pù
yì chāi
yì zǎi
yì xiè
yì chuán
yì shū
yì lǐng
yì cháng
yì jiù
yì dì
yì kǒu
yì lóu
yì tīng
yì lǘ
yì zhōu
yì bǐng
yì bào
yì xǔ
yì hòu
yì bù
yì liào
yì sòng
yì qí
yì chén
yì zhì
yì yì
yì fáng
yì xún
yì guǎn
xiāng chéng
sì chéng
jià chéng
yù chéng
chāo chéng
píng chéng
fú chéng
èr chéng
jùn chéng
jiè chéng
bǎi shèng
jiè chéng
dà chéng
pú chéng
jì chéng
chū chéng
yǐ chéng
sōu chéng
jiān chéng
yú chéng
niǎn chéng
zì chéng
xuān chéng
bǐ shèng
qiū chéng
bèi chéng
yī shèng
tuō chéng
shǐ shèng
qiān shèng
zuǒ chéng
nú chéng
chí chéng
xià chéng
chuán chéng
fó chéng
péi chéng
guì chéng
wǔ chéng
hòu chéng
sī chéng
èr chéng
yì chéng
bā chéng
jiā chéng
yù chéng
chuán chéng
zhào chéng
chán chéng
zú shèng
cì chéng
dān chéng
guó chéng
cān shèng
bào chéng
yě shèng
zī chéng
kě chéng
zhì chéng
bāo chéng
bài shèng
jiā shèng
pí chéng
jǐng chéng
piān chéng
dā chéng
shuài chéng
lǐ chéng
yī chéng
tiān chéng
jùn chéng
kōng chéng
fù chéng
wǔ chéng
zhú chéng
zhōng chéng
shàng chéng
bài chéng
cǎi chéng
fù chéng
zhēn chéng
jǐng chéng
gōng chéng
qiáng chéng
bǎo chéng
zhōng chéng
nèi chéng
fā chéng
xiǎo chéng
qí chéng
sì chéng
jiǎo chéng
zhuǎn chéng
jiào chéng
sān shèng
cān chéng
tuō chéng
pí chéng
wàn shèng
fén chéng
chē chéng
huàn chéng
bié chéng
mǎ chéng
yǎng chéng
jùn chéng
⒈ 驿站的车马。
引《宋史·种放传》:“然犹往来终南,按视田亩,每行必给驛乘。在道或亲詬驛吏,规算粮具之直。”
驿yì(名)驿站。现在多用于地名:龙泉~(在四川)|郑家~(在湖南)。
乘读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。