qī sì
qī zhòng
qī yào
qī qù
qī dà
qī bù
qī chǐ
qī yè
qī guì
qī yǒu
qī zū
qī gǔ
qī zhēn
qī yuè
qī fó
qī hǎi
qī wǎn
qī yī
qī shā
qī lù
qī jué
qī bā
qī cǎi
qī zhá
qī qǐ
qī zòng
qī jué
qī xún
qī lüè
qī fā
qī qīng
qī chén
qī lù
qī yán
qī pán
qī jūn
qī jīng
qī hǎi
qī jūn
qī gòu
qī fù
qī wěi
qī tiáo
qī dé
qī guān
qī róng
qī jiǔ
qī yú
qī pái
qī quē
qī dàn
qī zhēn
qī bēn
qī màn
qī dān
qī yào
qī pò
qī jù
qī lì
qī zú
qī xián
qī cuì
qī cǎi
qī guó
qī miào
qī gōng
qī shí
qī cí
qī shà
qī biàn
qī sī
qī jǐng
qī shù
qī yì
qī zǔ
qī è
qī shàn
qī jìn
qī hú
qī chén
qī zǐ
qī lǜ
qī táo
qī kǒng
qī zhèng
qī qín
qī mìng
qī cè
qī shēng
qī sè
qī xián
qī yù
qī tǐ
qī shāng
qī niǎn
qī fāng
qī fǔ
qī zhī
qī jiǎo
qī hēi
qī mù
qī diào
qī shǐ
qī zé
qī zōu
qī fù
qī yuán
qī yè
qī zhōng
qī āi
qī pán
qī wáng
qī qì
qī zuǒ
qī xián
qī qíng
qī shǔ
qī xiàn
qī qiān
qī shèng
qī gōng
qī yīn
qī zhèng
qī dì
qī qī
qī bǎi
qī qù
qī zì
qī mǐn
qī zhù
qī láo
qī xī
qī dì
qī shāng
qī wáng
qī diǎn
qī xiāng
qī sǐ
qī wǎn
qī xīng
qī piān
qī rén
qī chū
qī zhì
qī shè
qī bǎo
qī yǔ
qī líng
qī qiào
qī shì
qī yào
sì shèng
sān shèng
fēi shèng
cháo shèng
cì shèng
yù shèng
yī shèng
qí shèng
huáng shèng
biǎo shèng
lǔ shèng
jiǔ shèng
lèi shèng
rù shèng
háo shèng
cāng shèng
yì shèng
xián shèng
hóng shèng
yuān shèng
qí shèng
qī shèng
zōng shèng
xiān shèng
fù shèng
gū shèng
zhēng shèng
yà shèng
jù shèng
cān shèng
jiǔ shèng
bǐ shèng
yè shèng
qín shèng
dǔ shèng
guān shèng
shì shèng
ruì shèng
gǒng shèng
shùn shèng
qǐ shèng
tiān shèng
xī shèng
xīn shèng
kǒng shèng
shén shèng
míng shèng
cǎo shèng
shù shèng
ní shèng
fǔ shèng
dà shèng
zhǔ shèng
rén shèng
hàn shèng
ruì shèng
wǔ shèng
hòu shèng
líng shèng
yóu shèng
máng shèng
qīng shèng
fán shèng
dàn shèng
liè shèng
shī shèng
hù shèng
huì shèng
chōng shèng
nǐ shèng
shū shèng
xī shèng
bǐng shèng
qí shèng
yì shèng
⒈ 指传说中的黄帝、方明、昌寓、张若、謵朋、昆阍、滑稽七人。
引《庄子·徐无鬼》:“黄帝将见大隗乎具茨之山, 方明为御, 昌寓驂乘, 张若、謵朋前马, 昆閽、滑稽后车,至於襄城之野,七圣皆迷,无所问涂。”
北周庾信《至老子庙应诏》诗:“路有三千别,途经七圣迷。”
唐元稹《望云骓马歌》:“七圣心迷运方厄,五丁力尽路犹窄。”
清张尚瑗《仙霞关》诗:“迴谿互证前路失,恍惚七圣迷崆峒。”
⒉ 指尧、舜、禹、汤、文王、武王、周公。
引《三国志·魏志·杜恕传》:“虽歷六代而考绩之法不著,关七圣而课试之文不垂。”
《资治通鉴·魏明帝景初元年》引此文, 胡三省注云:“七圣:尧、舜、禹、汤、文、武、周公。”
⒊ 指唐代的肃宗、代宗、德宗、顺宗、宪宗、穆宗、敬宗七位君主。
引唐杜牧《原十六卫》:“七圣旰食,求欲除之且不能也。”
《资治通鉴·唐文宗太和七年》引此文, 胡三省注云:“七圣,谓肃、代、德、顺、宪、穆、敬。”
⒋ 道家指高圣玉帝君等七位上仙。
引《云笈七籤》卷八:“七圣者, 高圣玉帝君、高圣太上大道君、上圣紫清太素三元君、上圣白玉龟臺九灵太真西王母、上圣中央黄老君、上圣榑桑太帝君、后圣金闕帝君也。”
南唐张绍《冲佑观》诗:“七圣斯严,三君如在。”
⒌ 佛教以随信行、随法行、信解、见至、身证、慧解脱、俱解脱七品修行阶次为七圣。乃见道后的修行阶次。见《俱舍论·分别贤圣品》。
引唐王维《过卢员外宅看饭僧共题》诗:“三贤异七圣,青眼慕青莲。”
七qī(1)(数)数目。(2)(数)旧时人死后每隔七天祭一次;直到第四十九天为止;共分七个“七”。
圣读音:shèng圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。