七王


七王的组词


七槃

qī pán

七命

qī mìng

七采

qī cǎi

七辩

qī biàn

七録

qī lù

七录

qī lù

七步

qī bù

七夕

qī xī

七圣

qī shèng

七哀

qī āi

七亡

qī wáng

七言

qī yán

七事

qī shì

七赋

qī fù

七臣

qī chén

七聚

qī jù

七族

qī zú

七羽

qī yǔ

七德

qī dé

七海

qī hǎi

七八

qī bā

七注

qī zhù

七慢

qī màn

七商

qī shāng

七札

qī zhá

七盘

qī pán

七单

qī dān

七彩

qī cǎi

七辰

qī chén

七发

qī fā

七缺

qī quē

七王

qī wáng

七椀

qī wǎn

七经

qī jīng

七窍

qī qiào

七祖

qī zǔ

七略

qī lüè

七迁

qī qiān

七属

qī shǔ

七起

qī qǐ

七舆

qī yú

七恶

qī è

七叶

qī yè

七驺

qī zōu

七条

qī tiáo

七一

qī yī

七卿

qī qīng

七政

qī zhèng

七杀

qī shā

七支

qī zhī

七地

qī dì

七众

qī zhòng

七弦

qī xián

七萃

qī cuì

七七

qī qī

七珍

qī zhēn

七贵

qī guì

七闽

qī mǐn

七纵

qī zòng

七九

qī jiǔ

七体

qī tǐ

七始

qī shǐ

七均

qī jūn

七子

qī zǐ

七燿

qī yào

七公

qī gōng

七疝

qī shàn

七耀

qī yào

七纬

qī wěi

七弃

qī qì

七宫

qī gōng

七艺

qī yì

七襄

qī xiāng

七趣

qī qù

七垢

qī gòu

七佐

qī zuǒ

七排

qī pái

七穆

qī mù

七辇

qī niǎn

七丝

qī sī

七调

qī diào

七禽

qī qín

七志

qī zhì

七祀

qī sì

七旬

qī xún

七真

qī zhēn

七死

qī sǐ

七识

qī shí

七情

qī qíng

七宝

qī bǎo

七泽

qī zé

七篇

qī piān

七观

qī guān

七尺

qī chǐ

七觉

qī jué

七字

qī zì

七色

qī sè

七军

qī jūn

七和

qī hú

七谛

qī dì

七筴

qī cè

七旦

qī dàn

七元

qī yuán

七国

qī guó

七古

qī gǔ

七辞

qī cí

七绝

qī jué

七佛

qī fó

七献

qī xiàn

七出

qī chū

七声

qī shēng

七桃

qī táo

七煞

qī shà

七絃

qī xián

七陵

qī líng

七隩

qī yù

七典

qī diǎn

七庙

qī miào

七覆

qī fù

七人

qī rén

七舍

qī shè

七星

qī xīng

七奔

qī bēn

七方

qī fāng

七曜

qī yào

七碗

qī wǎn

七贤

qī xián

七律

qī lǜ

七术

qī shù

七历

qī lì

七正

qī zhèng

七大

qī dà

七菹

qī zū

七去

qī qù

七伤

qī shāng

七终

qī zhōng

七牢

qī láo

七百

qī bǎi

七景

qī jǐng

七禁

qī jìn

七液

qī yè

七音

qī yīn

七魄

qī pò

七戎

qī róng

七辅

qī fǔ

七醢

qī hǎi

七角

qī jiǎo

七孔

qī kǒng

七友

qī yǒu

七月

qī yuè

七黑

qī hēi


马王

mǎ wáng

麴王

qū wáng

高王

gāo wáng

轮王

lún wáng

蕲王

qí wáng

闇王

àn wáng

僭王

jiàn wáng

龙王

lóng wáng

师王

shī wáng

尊王

zūn wáng

镫王

dèng wáng

鄂王

è wáng

闯王

chuǎng wáng

宁王

níng wáng

裨王

bì wáng

蜀王

shǔ wáng

愤王

fèn wáng

竈王

zào wáng

理王

lǐ wáng

前王

qián wáng

梵王

fàn wáng

兴王

xīng wáng

偏王

piān wáng

骄王

jiāo wáng

吴王

wú wáng

十王

shí wáng

图王

tú wáng

驴王

lǘ wáng

应王

yìng wáng

醋王

cù wáng

拳王

quán wáng

鹅王

é wáng

酿王

niàng wáng

更王

gēng wáng

伉王

kàng wáng

七王

qī wáng

季王

jì wáng

空王

kōng wáng

令王

lìng wáng

凉王

liáng wáng

海王

hǎi wáng

花王

huā wáng

勤王

qín wáng

皇王

huáng wáng

显王

xiǎn wáng

甘王

gān wáng

逸王

yì wáng

陈王

chén wáng

诸王

zhū wáng

春王

chūn wáng

神王

shén wáng

贼王

zéi wáng

淮王

huái wáng

出王

chū wáng

辟王

pì wáng

月王

yuè wáng

豪王

háo wáng

猴王

hóu wáng

思王

sī wáng

蚁王

yǐ wáng

汾王

fén wáng

百王

bǎi wáng

鬼王

guǐ wáng

时王

shí wáng

八王

bā wáng

楚王

chǔ wáng

梁王

liáng wáng

封王

fēng wáng

后王

hòu wáng

大王

dà wáng

圣王

shèng wáng

汉王

hàn wáng

霸王

bà wáng

面王

miàn wáng

禾王

hé wáng

蛮王

mán wáng

独王

dú wáng

僻王

pì wáng

不王

bù wáng

亲王

qīn wáng

阎王

yán wang

鸮王

xiāo wáng

宾王

bīn wáng

四王

sì wáng

陆王

lù wáng

雄王

xióng wáng

心王

xīn wáng

邠王

bīn wáng

穆王

mù wáng

藩王

fān wáng

鸟王

niǎo wáng

孤王

gū wáng

二王

èr wáng

长王

cháng wáng

君王

jūn wáng

虫王

chóng wáng

癖王

pǐ wáng

蕃王

fān wáng

西王

xī wáng

觉王

jiào wáng

晋王

jìn wáng

名王

míng wáng

黄王

huáng wáng

帝王

dì wáng

呼王

hū wáng

兽王

shòu wáng

格王

gé wáng

相王

xiàng wáng

国王

guó wáng

山王

shān wáng

侯王

hòu wáng

齄王

zhā wáng

父王

fù wáng

卢王

lú wáng

龍王

lóng wáng

齇王

zhā wáng

明王

míng wáng

家王

jiā wáng

两王

liǎng wáng

牛王

niú wáng

副王

fù wáng

法王

fǎ wáng

来王

lái wáng

废王

fèi wáng

蜂王

fēng wáng

立王

lì wáng

标王

biāo wáng

假王

jiǎ wáng

民王

mín wáng

孱王

chán wáng

迭王

dié wáng

张王

zhāng wáng

公王

gōng wáng

追王

zhuī wáng

天王

tiān wáng

先王

xiān wáng

宝王

bǎo wáng

荆王

jīng wáng

三王

sān wáng

冥王

míng wáng

曹王

cáo wáng

今王

jīn wáng

魔王

mó wáng

谷王

gǔ wáng

國王

guó wáng

竹王

zhú wáng

成王

chéng wáng

玄王

xuán wáng

女王

nǚ wáng

李王

lǐ wáng

木王

mù wáng

贤王

xián wáng

东王

dōng wáng

土王

tǔ wáng

亳王

bó wáng

郡王

jùn wáng

项王

xiàng wáng

上一组词:骗供
下一组词:手平

更多七的组词

七王的意思


词语解释:

1.指七国。 2.指汉景帝时吴﹑楚﹑赵﹑胶西﹑济南﹑菑川﹑胶东等七个叛乱的诸侯王。 3.南宋追封高宗时抗金诸将韩世忠为蕲王﹑刘安世为鄜王﹑张俊为循王﹑岳飞为鄂王﹑杨存中为和王﹑吴玠为涪王﹑吴璘为信王,合称七王。见宋王应麟《小学绀珠.名臣下.七王》。

引证解释:

⒈ 指七国。 南朝梁刘勰《文心雕龙·史传》:“及至纵横之世,史职犹存。

引秦并七王,而战国有《策》。”
《晋书·地理志上》:“陵夷至於战国,遂有七王。”
原注:“韩、魏、赵、燕、齐、秦、楚。”

⒉ 指汉景帝时吴、楚、赵、胶西、济南、菑川、胶东等七个叛乱的诸侯王。

引明徐光启《闻楚变有感》诗:“我闻汉景时,作难自七王。”

⒊ 南宋追封高宗时抗金诸将韩世忠为蕲王、刘安世为鄜王、张俊为循王、岳飞为鄂王、杨存中为和王、吴玠为涪王、吴璘为信王,合称七王。见宋王应麟《小学绀珠·名臣下·七王》。

网络解释:

七王

七王:战国七王七王:西汉七王七王:南宋七王
更多王的组词

七王详细解释


读音:qī

七qī(1)(数)数目。(2)(数)旧时人死后每隔七天祭一次;直到第四十九天为止;共分七个“七”。

读音:wáng,wàng[ wáng ]

1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。

2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。

3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。

4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。

5. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025