zūn róng
zūn dà
zūn lǚ
zūn shèng
zūn yuǎn
zūn míng
zūn ān
zūn hòu
zūn sǎo
zūn huá
zūn fǔ
zūn rèn
zūn mìng
zūn quán
zūn wáng
zūn míng
zūn kè
zūn gāng
zūn gōng
zūn jiǎng
zūn bēi
zūn zhě
zūn lèi
zūn qián
zūn ài
zūn hòu
zūn rǎng
zūn yán
zūn rén
zūn chǒng
zūn chóng
zūn xián
zūn gāo
zūn zǔ
zūn ràng
zūn jié
zūn jìng
zūn jīng
zūn xiǎn
zūn zhì
zūn shǔ
zūn jì
zūn jūn
zūn lǐ
zūn chǐ
zūn lín
zūn shàng
zūn wèi
zūn wēi
zūn fèng
zūn tái
zūn hòu
zūn shí
zūn nián
zūn bì
zūn jià
zūn zhòng
zūn zhǎng
zūn fú
zūn shì
zūn léi
zūn táng
zūn guān
zūn yán
zūn shī
zūn jià
zūn fǔ
zūn lǎo
zūn yōu
zūn fū
zūn zhāng
zūn jué
zūn tán
zūn xìng
zūn jiǔ
zūn kǔn
zūn guì
zūn shàng
zūn gēng
zūn jiè
zūn shèng
zūn cì
zūn chēng
zūn róng
zūn xuān
guì shàng
jiā shàng
jī shàng
dǔ shàng
cāo shàng
líng shàng
líng shàng
jīn shàng
jìng shàng
rǎn shàng
dūn shàng
mù shàng
yōu shàng
yì shàng
gé shàng
zōng shàng
qīn shàng
lǚ shàng
xǐ shàng
hào shàng
gài shàng
jié shàng
yè shàng
kuā shàng
zūn shàng
qù shàng
qū shàng
lǐ shàng
gāo shàng
fēng shàng
jīng shàng
tái shàng
yíng shàng
xí shàng
gù shàng
hé shang
dān shàng
ài shàng
jiāo shàng
sù shàng
jīn shàng
shē shàng
chóng shàng
shí shàng
jiā shàng
bǐ shàng
liù shàng
sù shàng
dǐ shàng
kuā shàng
ruò shàng
jiē shàng
tuī shàng
qì shàng
xìn shàng
sù shàng
sú shàng
shū shàng
qì shàng
yǎ shàng
尊尚zūnshàng
(1) 尊重推崇;.崇尚
例尊尚贤能英uphold;advocate⒈ 尊崇推重。
引《墨子·尚贤中》:“故古者圣王甚尊尚贤而任使能。”
《旧唐书·礼仪志五》:“鲁立姜嫄,文王之庙,不计昭穆,以尊尚功德也。”
王先谦《<续古文辞类纂>例略》:“自惜抱继方刘为古文学,天下相与尊尚其文,号桐城派。”
尊zūn(1)(名)地位或辈份高:~卑|~亲|~长。(2)(形)敬重:~敬|~师爱生。(3)(名)敬辞;旧时称跟对方有关的人或事物:~府|~驾|~夫人|~姓大名。(4)量词:ɑ)用于神佛塑像:一~佛像。b)用于炮:十~大炮。尊zūn同‘樽’。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。