wēi bài
xī bài
bā bài
qīng bài
něi bài
zhuó bài
xīn bài
fèn bài
zhèn bài
shāng bài
huī bài
sàng bài
bǔ bài
cuī bài
tuí bài
gù bài
qiāng bài
qì bài
shuāi bài
zhūn bài
kuàng bài
zhà bài
xiōng bài
jiàn bài
cuò bài
sī bài
diāo bài
luàn bài
zhàn bài
liǎng bài
fèi bài
tuō bài
huǐ bài
pō bài
sǔn bài
dùn bài
tuì bài
lún bài
pǐ bài
jiù bài
fù bài
jiù bài
huò bài
cǎn bài
tiǎn bài
shí bài
yáng bài
mí bài
chéng bài
diān bài
líng bài
ná bài
xiǔ bài
fǔ bài
zhāng bài
wěi bài
kuì bài
yǔ bài
yān bài
dǎo bài
diāo bài
léi bài
chuān bài
fàn bài
shuǐ bài
wǔ bài
sàn bài
cuō bài
jī bài
shū bài
ráo bài
cán bài
dà bài
luò bài
fēng bài
shèng bài
dǎ bài
kuī bài
guò bài
jǔ bài
sǐ bài
làn bài
què bài
jué bài
lòu bài
yǎn bài
xiǎo bài
fù bài
tā bài
wán bài
juàn bài
zhuó bài
ráo bài
yāng bài
xiàn bài
shī bài
gǎo bài
qīn bài
yǔn bài
pàn bài
shí bài
huī bài
yì bài
yī bài
kū bài
xiù bài
zǐ bài
xiáng bài
yān bài
tuí bài
cù bài
huài bài
jiǒng bài
náo bài
pò bài
bēn bài
失败;挫败。
⒈ 失败;挫败。
引《左传·成公二年》:“畏君之震,师徒橈败。”
《新唐书·陆贽传》:“今财匱於中,人劳未瘳,而欲发师徒以犯猎寇境,復其侵疆,攻其坚城,前有胜负未必之虞,后有餽运不继之患,万一橈败,适所以启戎心,挫国威也。”
覆败。
1. 〔桡骨〕前臂靠大指一侧的骨头。
2. 桨,楫。
败读音:bài败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。