cū fàn
cū zhòng
cū shā
cū bèn
cū guān
cū cái
cū jì
cū shí
cū sú
cū hàn
cū tōng
cū la
cū chǒu
cū cū
cū hàn
cū shā
cū dàn
cū yǔ
cū lì
cū dàn
cū zòng
cū ēn
cū yě
cū zá
cū shū
cū huó
cū wán
cū lǔ
cū huì
cū è
cū kuáng
cū měng
cū luò
cū rén
cū gàng
cū kuī
cū cāo
cū lú
cū lùn
cū jǐn
cū dà
cū lǔ
cū shū
cū hāng
cū shǐ
cū lì
cū zhuó
cū bǐ
cū ní
cū háo
cū tuǐ
cū lüè
cū sè
cū yì
cū zhì
cū gōng
cū cí
cū miù
cū táng
cū màn
cū sòng
cū fǎng
cū lì
cū fàng
cū qiǎn
cū shi
cū lòu
cū shí
cū jǔ
cū zhuō
cū huà
cū xì
cū lǔ
cū guǎng
cū zhì
cū liáng
cū lì
cū zhuàng
cū shuài
cū bù
cū xiǎn
cū zēng
cū yào
cū hū
cū dìng
cū zhì
cū máo
cū qiáng
cū wǎn
cū ān
cū chá
cū xì
cū kě
cū kuàng
cū xīn
cū kāng
cū lǚ
cū jiǔ
cū bào
cū shí
cū liè
cū mǎng
⒈ 糙米。泛指粗劣的食物。
引唐杜甫《有客》诗:“竟日淹留佳客坐,百年粗糲腐儒餐。”
《水浒传》第九七回:“﹝乔道清﹞与十五、六个军士,藏匿在神农庙里,与本庙道人借索些粗糲充飢。”
⒉ 形容食物的粗劣。
引丁玲《奔》:“另外也有人啃着从家里带出来的粗粝的大饼。”
粗米。
粗cū(1)(形)粗大:这棵树很~。(2)(形)不精细、毛糙:~心。(3)(形)鲁莽:~暴。(4)(形)略微:~具规模。(5)(形)颗粒大:~沙。(6)(形)声音大而低:~门大噪。
粝读音:lì糙米:粗~。