lìng shè
lìng guǐ
lìng jié
lìng zú
lìng xī
lìng qì
líng hú
lìng zhǐ
lìng zhōng
lìng zhì
lìng shì
lìng yuē
lìng cí
lìng táng
lìng hé
lìng cí
lìng zǐ
lìng dé
lìng láng
lìng dàn
lìng zī
lìng fàn
lìng tú
lìng lù
lìng pì
lìng bāng
lìng gé
lìng nián
lìng yí
lìng pú
lìng shēng
lìng xù
lìng diǎn
lìng sì
lìng fāng
lìng ài
lìng yīn
lìng jiàn
lìng shì
lìng mèi
lìng shū
lìng xīng
lìng yǐn
lìng lìng
lìng shàn
lìng wèn
lìng gōng
lìng jūn
lìng shū
lìng tǎn
lìng cái
lìng sè
lìng xù
lìng kǔn
lìng qì
lìng wén
lìng jū
lìng guān
lìng yù
lìng shǐ
lìng xù
lìng piào
lìng yìn
lìng jì
lìng qǔ
lìng huì
lìng zhēn
lìng cī
lìng pīng
lìng zhǔn
lìng zhǔ
lìng pái
lìng zhī
lìng dàn
lìng wēi
lìng jiǎ
lìng róng
lìng zhòng
lìng cǎo
lìng chén
lìng zé
lìng zhuàng
lìng lì
lìng yuàn
lìng qīn
lìng gǔ
lìng wáng
lìng shì
lìng dá
lìng chì
lìng shàng
lìng jiǔ
lìng chēng
lìng cái
lìng yǐ
lìng qí
lìng yuè
lìng zhāng
lìng míng
lìng yōu
lìng ài
lìng zhèng
lìng rén
lìng zūn
lìng mǔ
lìng zhèng
lìng fù
lìng pǐ
lìng mó
lìng yóu
lìng xiǎn
lìng rì
lìng dì
lìng yán
lìng bǐng
lìng qī
lìng wàng
lìng cháng
lìng sì
lìng měi
lìng pén
xīn yǐn
zhān yǐn
xiàn yǐn
míng yǐn
èr yǐn
shù yǐn
bǎn yǐn
guān yǐn
fǔ yǐn
jiāo yǐn
zǎi yǐn
shī yǐn
fú yǐn
yà yǐn
lán yǐn
bǔ yǐn
yī yǐn
xíng yǐn
huán yǐn
gōng yǐn
shǎo yǐn
bǎi yǐn
gōng yǐn
yān yǐn
lián yǐn
jīng yǐn
lǐ yǐn
duān yǐn
dào yǐn
mén yǐn
èr yǐn
jiù yǐn
bǎn yǐn
yù yǐn
qīng yǐn
yòu yǐn
lìng yǐn
⒈ 春秋战国时楚国执政官名,相当于宰相。 《左传·庄公四年》:“令尹鬭祁 、莫敖屈重除道梁槎,营军临随。
引随人惧,行成。”
《论语·公冶长》:“令尹子文,三仕为令尹,无喜色;三已之,无愠色。”
邢昺疏:“令尹,宰也…… 楚臣令尹为长,从他国之言,或亦谓之宰。”
《汉书·高帝纪上》:“﹝怀王﹞以羽为鲁公,封长安侯,吕臣为司徒,其父吕青为令尹。”
颜师古注引臣瓒曰:“诸侯之卿,唯楚称令尹,其餘国称相。”
唐张说《唐西台舍人赠泗州刺史徐府君碑》:“君子大守道而小守位,污隆随时,屈伸以义,亡令尹而不愠,失司寇而遂行。”
⒉ 泛称县、府等地方行政长官。
引宋梅尧臣《立春前一日雪中访乌程宰李君俞依韵和答》:“粉絮先春拂面翔,临风跃马到君堂,县民将喜土膏起,令尹未惊农事忙。”
《新编分门古今类事》卷五引宋刘斧《青琐高议·寇相毁庙》:“﹝寇準﹞知巴东县。县旧有一庙,不知其名。旧令尹尝梦其神泣告之。”
清昭槤《啸亭杂录·岳青天》:“岳少保起,满洲人。以孝廉起家。初任奉天府尹,前令尹某以贪黷著,公入署时,命僕自屋宇器用皆洗涤之,曰:‘勿緇染其污跡也。’”
职官名。春秋时,楚国的执政官,相当于宰相。
1. 上级对下级的指示:命令。法令。朝(zhāo)令夕改。
2. 古代官名:县令。令尹。尚书令。
3. 使,使得:令人兴奋。
4. 时节:时令。节令。
5. 美好,善:令名。令辰。令闻(好名声)。
6. 敬辞,用于对方的亲属或有关系的人:令尊。令堂。令岳。令郎。令爱。
7. 短的词调(diào ),散曲中不成套的曲(多用于词调、曲调名):小令。如梦令。
尹读音:yǐn尹yǐn(1)(动)治理:~《左传·定公四年》:「故周公相王室,以尹天下。」《文选·王俭·褚渊碑文》:「公之登太阶而尹天下,君子以为美谈。」(2)(名)古代行政区域长官的名称:~「师尹」|~「府尹」|~「京兆尹」。(3)(名)姓:~如宋代有尹洙。