fù yín
fù gòng
fù xiàn
fù mìng
fù cǎi
fù mì
fù jí
fù xù
fù shí
fù shī
fù yú
fù fú
fù fēn
fù shēng
fù lùn
fù míng
fù xìng
fù zhàng
fù cún
fù yǒng
fù xián
fù cái
fù quán
fù nà
fù é
fù zhì
fù gē
fù kè
fù zū
fù gěi
fù suǒ
fù shuì
fù mín
fù yǒu
fù sòng
fù zhí
fù yì
fù zhèng
fù de
fù diào
fù guī
fù sù
fù liǎn
fù kè
fù suàn
fù shì
fù bì
fù xíng
fù qián
fù gé
fù wù
fù yùn
fù bì
fù zhí
fù yǒu
fù shēng
fù yǔ
fù jīn
fù qíng
fù lǐ
fù bǐng
fù cái
fù yáo
fù bǐ
fù shǎng
fù lù
yáo sòng
jiā sòng
bāng sòng
bīn sòng
lǔ sòng
jiāo sòng
gē sòng
shuō sòng
ōu sòng
lè sòng
chēng sòng
bāo sòng
jì sòng
jiē sòng
gǎn sòng
jìng sòng
miào sòng
chǔ sòng
yú sòng
zhù sòng
shùn sòng
biàn sòng
yín sòng
tuī sòng
hé sòng
jiǎng sòng
cóng sòng
dǎo sòng
zàn sòng
jìn sòng
jì sòng
bā sòng
shū sòng
jú sòng
gē sòng
yú sòng
fù sòng
shī sòng
táng sòng
chuán sòng
yǒng sòng
gōng sòng
bēi sòng
méng sòng
⒈ 赋和颂。两种文体。
引《韩非子·外储说左上》:“且先王之赋颂,钟鼎之铭,皆播吾之迹, 华山之博也。”
汉杨修《答临淄侯笺》:“今之赋颂,古诗之流。”
⒉ 吟赋作颂。
引三国魏嵇康《琴赋》序:“然八音之器,歌舞之象,歷世才士并为之赋颂。”
赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。
颂读音:sòng颂sòng(1)(动)颂扬。(2)(动)祝颂(多用于书信问候):敬~大安。(3)(名)周代祭祀时用的舞曲。(4)(名)以颂扬为目的的诗文:~诗。