fù diào
fù quán
fù wù
fù zhí
fù lùn
fù xìng
fù qián
fù guī
fù gé
fù yín
fù bì
fù xù
fù yǔ
fù fēn
fù xíng
fù sù
fù gěi
fù zhí
fù kè
fù é
fù míng
fù sòng
fù liǎn
fù shí
fù shì
fù cún
fù yì
fù nà
fù qíng
fù kè
fù yú
fù mì
fù bǐ
fù yǒu
fù bǐng
fù shī
fù cái
fù yǒng
fù jí
fù mín
fù yùn
fù suǒ
fù bì
fù cǎi
fù gòng
fù shēng
fù lù
fù jīn
fù de
fù yǒu
fù xián
fù xiàn
fù zhàng
fù fú
fù cái
fù shuì
fù gē
fù lǐ
fù shēng
fù shǎng
fù zū
fù zhì
fù zhèng
fù yáo
fù suàn
fù mìng
zhuān yǒu
xiàn yǒu
zhū yǒu
wéi yǒu
qǐ yǒu
hé yǒu
hái yǒu
gù yǒu
guàn yǒu
sù yǒu
zé yǒu
lüè yǒu
shèng yǒu
wèi yǒu
fēng yǒu
què yǒu
zī yǒu
hán yǒu
wū yǒu
fán yǒu
gù yǒu
zhēn yǒu
shǎo yǒu
fǔ yǒu
shí yǒu
qiān yǒu
xíng yǒu
zhòng yǒu
yīng yǒu
zhǐ yǒu
jiǔ yǒu
qiáng yǒu
xiǎng yǒu
bó yǒu
bù yǒu
kōng yǒu
wàn yǒu
zhǔ yǒu
dà yǒu
yōng yǒu
dú yǒu
ān yǒu
sī yǒu
zhàn yǒu
mín yǒu
guó yǒu
chí yǒu
gòng yǒu
méi yǒu
fù yǒu
jū yǒu
hǎn yǒu
yǎn yǒu
sù yǒu
qún yǒu
xiǎn yǒu
gē yǒu
shà yǒu
pō yǒu
xī yǒu
xìng yǒu
bǎo yǒu
fù yǒu
lǐng yǒu
mǎ yǒu
jù yǒu
xiǎo yǒu
tè yǒu
miào yǒu
sān yǒu
shù yǒu
liáng yǒu
suǒ yǒu
wú yǒu
néng yǒu
gōng yǒu
kuà yǒu
zhōng yǒu
jù yǒu
miè yǒu
⒈ 具有。
引郭沫若《文艺论集·论中德文化书》:“而其丰富的智识乃更为当时妇人女子之所赋有!”
王南彦《眷恋土地的人·北运河之夏》:“他们都赋有古老中国的善良德性,勤劳而知足。”
天生具有。
如:「他赋有文学气质。」
赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。
有读音:yǒu,yòu[ yǒu ]1. 存在:有关。有方(得法)。有案可稽。有备无患。有目共睹。
2. 表示所属:他有一本书。
3. 表示发生、出现:有病。情况有变化。
4. 表示估量或比较:水有一丈多深。
5. 表示大、多:有学问。
6. 用在某些动词前面表示客气:有劳。有请。
7. 无定指,与“某”相近:有一天。
8. 词缀,用在某些朝代名称的前面:有夏。有宋一代。