fù xián
fù qián
fù suǒ
fù zhí
fù gē
fù diào
fù nà
fù cái
fù yǒu
fù yáo
fù zhí
fù bǐng
fù zū
fù cái
fù é
fù yùn
fù zhì
fù shí
fù gòng
fù wù
fù lùn
fù fēn
fù xù
fù yǒng
fù gé
fù míng
fù yín
fù de
fù quán
fù bì
fù lǐ
fù sòng
fù bì
fù cún
fù guī
fù shuì
fù suàn
fù kè
fù yú
fù xiàn
fù jí
fù bǐ
fù fú
fù shì
fù gěi
fù mín
fù liǎn
fù mìng
fù shī
fù sù
fù yì
fù shēng
fù yǒu
fù zhèng
fù jīn
fù xíng
fù mì
fù qíng
fù zhàng
fù lù
fù cǎi
fù shēng
fù xìng
fù shǎng
fù kè
fù yǔ
jīn míng
zhì míng
jīng míng
zhēn míng
xīn míng
bēi míng
lòu míng
fù míng
pán míng
shān míng
dāo míng
dǐng míng
yàn míng
shí míng
guī míng
xiào míng
yì míng
zhēn míng
yōu míng
mái míng
lè míng
pèi míng
zhuàn míng
gǎn míng
mù míng
juān míng
kè míng
dōng míng
⒈ 辞赋和铭文。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·才略》:“李尤赋铭,志慕鸿裁。”
赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。
铭读音:míng铭míng(1)(名)在器物上记述事实、功德等的文字(大多铸成或刻成);警惕自己的文字(写出或刻出):座右~。(2)(动)在器物上刻字;表示纪念;比喻深刻记住:~功|~心|~肌镂骨(比喻恩极深)|~诸肺腑(比喻永记不忘)。