gē liáng
gē sòng
gē xū
gē shàn
gē gē
gē ǒu
gē shǔ
gē xì
gē mí
gē bó
gē lè
gē chuī
gē fǎng
gē zi
gē gǔ
gē pǔ
gē tái
gē zhāng
gē qìng
gē diào
gē chǎng
gē shēng
gē kù
gē chén
gē bǎn
gē ér
gē hóu
gē líng
gē mài
gē huān
gē bài
gē tán
gē yáo
gē zhōng
gē gōng
gē táng
gē yín
gē yùn
gē jù
gē chàng
gē cí
gē yú
gē bàn
gē shī
gē fěng
gē zhū
gē sī
gē piān
gē sòng
gē qì
gē lí
gē rén
gē nǚ
gē xīng
gē shé
gē jī
gē zhé
gē fēng
gē shǒu
gē láng
gē bǎn
gē sòng
gē wǔ
gē zhuàn
gē kū
gē tóng
gē cí
gē yún
gē shén
gē xíng
gē zhuàn
gē dài
gē yáo
gē yǒng
gē jué
gē xiào
gē què
gē xiào
gē ōu
gē wǔ
gē xián
gē lóu
gē běn
gē guǎn
gē jì
gē kuò
gē zhōu
gē tàn
gē bǎng
gē biàn
gē tóu
gē hū
gē pāi
gē yuè
gē è
gē jì
gē yán
gē yín
gē tóng
gē wèi
gē qǔ
gē xiǎng
gē tǒng
gē yǒng
gē zòu
gē shēng
gē guǎn
gē fèng
bāng sòng
lǔ sòng
biàn sòng
bā sòng
bāo sòng
gǎn sòng
shuō sòng
yú sòng
jìng sòng
bēi sòng
jì sòng
bīn sòng
dǎo sòng
yáo sòng
zhù sòng
miào sòng
yú sòng
zàn sòng
gē sòng
ōu sòng
chēng sòng
jìn sòng
táng sòng
yǒng sòng
jiǎng sòng
jiā sòng
cóng sòng
gē sòng
yín sòng
shū sòng
chuán sòng
fù sòng
hé sòng
tuī sòng
jiē sòng
jì sòng
gōng sòng
jú sòng
lè sòng
shùn sòng
jiāo sòng
méng sòng
shī sòng
chǔ sòng
歌颂gēsòng
(1) 歌咏、颂扬某一事物
例歌颂好人好事例自古以来,多少人就歌颂过它,赞美过它,把它作为崇高的品质的象征。——《松树的风格》英magnify;sing in praises of(2) 以歌曲或诵唱来颂扬或赞颂
例歌颂劳模英chant⒈ 歌唱《颂》诗。
引《左传·襄公二十九年》:“为之歌《颂》,曰:‘至矣哉!’”
杜预注:“《颂》者,以其成功告于神明。”
后谓用诗歌颂扬,亦泛谓用言语文字赞美。 《后汉书·隗嚣传》:“﹝王莽﹞矫託天命,伪作符书……戏弄神祇,歌颂祸殃。”
唐韩愈《上宰相书》:“其业则读书著文,歌颂尧舜之道。”
明张居正《贺瑞雪表》:“同万民而歌颂,莫罄豫鸣。”
毛泽东《在延安文艺座谈会上的讲话》:“一切人民群众的革命斗争必须歌颂之。”
⒉ 指歌功颂德的诗文。
引《汉书·王褒传》:“﹝上﹞数从褒等放猎,所幸宫馆,輒为歌颂,第其高下,以差赐帛。”
南朝宋鲍照《河清颂》:“是以丰功韙命,润色縢策,盛德形容,藻被歌颂。”
清王士禛《池北偶谈·谈艺六·景范碑》:“垂其训聚而为坟典,形其美流而为歌颂。”
以诗文来颂扬、赞美。唐.元结〈大唐中兴颂〉:「前代帝王,有盛德大业者,必见于歌颂。若今歌颂大业,刻之金石,非老于文学,其谁宜为?」也作「歌诵」。
歌颂,汉语词汇,
拼音:gē sòng
歌唱《颂》诗或指歌功颂德的诗文。
歌gē(1)(名)歌曲:民~|山~儿|唱一个~儿。(2)(动)唱:~者|高~一曲。
颂读音:sòng颂sòng(1)(动)颂扬。(2)(动)祝颂(多用于书信问候):敬~大安。(3)(名)周代祭祀时用的舞曲。(4)(名)以颂扬为目的的诗文:~诗。