歌风


歌风的组词


歌工

gē gōng

歌剧

gē jù

歌星

gē xīng

歌撰

gē zhuàn

歌阕

gē què

歌谣

gē yáo

歌诵

gē sòng

歌咢

gē è

歌譔

gē zhuàn

歌呼

gē hū

歌乐

gē lè

歌咏

gē yǒng

歌场

gē chǎng

歌鼓

gē gǔ

歌迷

gē mí

歌钟

gē zhōng

歌梁

gē liáng

歌僮

gē tóng

歌板

gē bǎn

歌啸

gē xiào

歌悦

gē yuè

歌卖

gē mài

歌凤

gē fèng

歌括

gē kuò

歌筵

gē yán

歌伎

gē jì

歌本

gē běn

歌坛

gē tán

歌吟

gē yín

歌行

gē xíng

歌伯

gē bó

歌响

gē xiǎng

歌歌

gē gē

歌女

gē nǚ

歌唱

gē chàng

歌骊

gē lí

歌抃

gē biàn

歌舫

gē fǎng

歌童

gē tóng

歌唫

gē yín

歌味

gē wèi

歌折

gē shé

歌调

gē diào

歌子

gē zi

歌伴

gē bàn

歌榜

gē bǎng

歌诗

gē shī

歌妓

gē jì

歌管

gē guǎn

歌舟

gē zhōu

歌詠

gē yǒng

歌儿

gē ér

歌曲

gē qǔ

歌珠

gē zhū

歌謡

gē yáo

歌喉

gē hóu

歌笑

gē xiào

歌扇

gē shàn

歌辞

gē cí

歌讴

gē ōu

歌黍

gē shǔ

歌摺

gē zhé

歌云

gē yún

歌风

gē fēng

歌呗

gē bài

歌神

gē shén

歌儛

gē wǔ

歌泣

gē qì

歌声

gē shēng

歌人

gē rén

歌戏

gē xì

歌磬

gē qìng

歌诀

gē jué

歌欢

gē huān

歌手

gē shǒu

歌台

gē tái

歌筒

gē tǒng

歌讽

gē fěng

歌带

gē dài

歌尘

gē chén

歌版

gē bǎn

歌章

gē zhāng

歌弦

gē xián

歌楼

gē lóu

歌馆

gē guǎn

歌哭

gē kū

歌袴

gē kù

歌头

gē tóu

歌拍

gē pāi

歌堂

gē táng

歌韵

gē yùn

歌伶

gē líng

歌呕

gē ǒu

歌叹

gē tàn

歌篇

gē piān

歌词

gē cí

歌谱

gē pǔ

歌墟

gē xū

歌笙

gē shēng

歌思

gē sī

歌頌

gē sòng

歌鱼

gē yú

歌奏

gē zòu

歌舞

gē wǔ

歌颂

gē sòng

歌郎

gē láng

歌吹

gē chuī

歌姬

gē jī


钦风

qīn fēng

台风

tái fēng

西风

xī fēng

五风

wǔ fēng

扯风

chě fēng

麻风

má fēng

向风

xiàng fēng

抖风

dǒu fēng

鹰风

yīng fēng

干风

gān fēng

望风

wàng fēng

雄风

xióng fēng

雪风

xuě fēng

云风

yún fēng

孽风

niè fēng

香风

xiāng fēng

整风

zhěng fēng

芳风

fāng fēng

搏风

bó fēng

戗风

qiāng fēng

和风

hé fēng

知风

zhī fēng

冻风

dòng fēng

乱风

luàn fēng

花风

huā fēng

噫风

yī fēng

英风

yīng fēng

回风

huí fēng

语风

yǔ fēng

趋风

qū fēng

晓风

xiǎo fēng

耳风

ěr feng

抱风

bào fēng

顺风

shùn fēng

下风

xià fēng

含风

hán fēng

武风

wǔ fēng

儒风

rú fēng

病风

bìng fēng

愈风

yù fēng

融风

róng fēng

蹑风

niè fēng

青风

qīng fēng

避风

bì fēng

尖风

jiān fēng

森风

sēn fēng

箭风

jiàn fēng

争风

zhēng fēng

周风

zhōu fēng

了风

le fēng

土风

tǔ fēng

定风

dìng fēng

隧风

suì fēng

阴风

yīn fēng

金风

jīn fēng

鷐风

chén fēng

凉风

liáng fēng

胡风

hú fēng

肝风

gān fēng

刁风

diāo fēng

疠风

lì fēng

滔风

tāo fēng

嫩风

nèn fēng

别风

bié fēng

仁风

rén fēng

观风

guān fēng

搧风

shān fēng

刀风

dāo fēng

师风

shī fēng

托风

tuō fēng

季风

jì fēng

晞风

xī fēng

民风

mín fēng

雷风

léi fēng

敝风

bì fēng

培风

péi fēng

迁风

qiān fēng

曙风

shǔ fēng

邠风

bīn fēng

泼风

pō fēng

急风

jí fēng

偷风

tōu fēng

翾风

xuān fēng

省风

shěng fēng

徽风

huī fēng

汉风

hàn fēng

逞风

chěng fēng

贻风

yí fēng

分风

fèn fēng

长风

zhǎng fēng

泽风

zé fēng

东风

dōng fēng

轻风

qīng fēng

九风

jiǔ fēng

张风

zhāng fēng

痴风

chī fēng

驰风

chí fēng

丕风

pī fēng

披风

pī fēng

飞风

fēi fēng

盗风

dào fēng

黑风

hēi fēng

男风

nán fēng

沙风

shā fēng

家风

jiā fēng

软风

ruǎn fēng

油风

yóu fēng

相风

xiāng fēng

重风

zhòng fēng

凶风

xiōng fēng

推风

tuī fēng

雅风

yǎ fēng

陋风

lòu fēng

便风

biàn fēng

糖风

táng fēng

盐风

yán fēng

微风

wēi fēng

捽风

zuó fēng

随风

suí fēng

强风

qiáng fēng

纠风

jiū fēng

丽风

lì fēng

颽风

kǎi fēng

菄风

dōng fēng

义风

yì fēng

可风

kě fēng

薰风

xūn fēng

背风

bèi fēng

蕙风

huì fēng

透风

tòu fēng

霜风

shuāng fēng

学风

xué fēng

世风

shì fēng

心风

xīn fēng

歌风

gē fēng

行风

xíng fēng

国风

guó fēng

酸风

suān fēng

三风

sān fēng

沓风

tà fēng

起风

qǐ fēng

肃风

sù fēng

系风

xì fēng

顔风

yán fēng

朔风

shuò fēng

律风

lǜ fēng

捕风

bǔ fēng

习风

xí fēng

牌风

pái fēng

飔风

sī fēng

遗风

yí fēng

贼风

zéi fēng

温风

wēn fēng

从风

cóng fēng

颠风

diān fēng

撩风

liáo fēng

暴风

bào fēng

害风

hài fēng

謿风

cháo fēng

楚风

chǔ fēng

诗风

shī fēng

临风

lín fēng

洋风

yáng fēng

山风

shān fēng

暄风

xuān fēng

鸿风

hóng fēng

察风

chá fēng

见风

jiàn fēng

颩风

biāo fēng

炼风

liàn fēng

大风

dà fēng

手风

shǒu fēng

怀风

huái fēng

弊风

bì fēng

屏风

píng fēng

希风

xī fēng

溯风

sù fēng

飘风

piāo fēng

惊风

jīng fēng

左风

zuǒ fēng

祖风

zǔ fēng

依风

yī fēng

癜风

diàn fēng

迎风

yíng fēng

真风

zhēn fēng

摇风

yáo fēng

宣风

xuān fēng

祛风

qū fēng

美风

měi fēng

椒风

jiāo fēng

颓风

tuí fēng

阵风

zhèn fēng

魔风

mó fēng

聆风

líng fēng

冷风

lěng fēng

游风

yóu fēng

上风

shàng fēng

口风

kǒu fēng

罡风

gāng fēng

抟风

tuán fēng

防风

fáng fēng

排风

pái fēng

闺风

guī fēng

黄风

huáng fēng

驱风

qū fēng

昌风

chāng fēng

岚风

lán fēng

迟风

chí fēng

杨风

yáng fēng

贞风

zhēn fēng

飂风

liù fēng

过风

guò fēng

会风

huì fēng

淫风

yín fēng

高风

gāo fēng

乘风

chéng fēng

球风

qiú fēng

囊风

náng fēng

鼓风

gǔ fēng

生风

shēng fēng

恺风

kǎi fēng

跑风

pǎo fēng

士风

shì fēng

闻风

wén fēng

先风

xiān fēng

采风

cǎi fēng

猋风

biāo fēng

孤风

gū fēng

脐风

qí fēng

冲风

chōng fēng

斗风

dòu fēng

诈风

zhà fēng

摔风

shuāi fēng

搐风

chù fēng

肠风

cháng fēng

清风

qīng fēng

飙风

biāo fēng

化风

huà fēng

喉风

hóu fēng

焚风

fén fēng

豳风

bīn fēng

凭风

píng fēng

廉风

lián fēng

严风

yán fēng

趣风

qù fēng

爽风

shuǎng fēng

倒风

dào fēng

辉风

huī fēng

威风

wēi fēng

天风

tiān fēng

斜风

xié fēng

扶风

fú fēng

北风

běi fēng

迷风

mí fēng

侈风

chǐ fēng

讬风

tuō fēng

瞭风

liǎo fēng

醇风

chún fēng

欧风

ōu fēng

道风

dào fēng

纯风

chún fēng

候风

hòu fēng

柔风

róu fēng

逆风

nì fēng

无风

wú fēng

阆风

láng fēng

刮风

guā fēng

成风

chéng fēng

腥风

xīng fēng

熟风

shú fēng

熛风

biāo fēng

扇风

shān fēng

恒风

héng fēng

犯风

fàn fēng

露风

lòu fēng

殊风

shū fēng

斤风

jīn fēng

仙风

xiān fēng

偃风

yǎn fēng

时风

shí fēng

暖风

nuǎn fēng

颿风

fān fēng

吟风

yín fēng

竹风

zhú fēng

春风

chūn fēng

腊风

là fēng

王风

wáng fēng

火风

huǒ fēng

馋风

chán fēng

移风

yí fēng

泠风

líng fēng

柳风

liǔ fēng

人风

rén fēng

提风

tí fēng

旁风

páng fēng

歪风

wāi fēng

盲风

máng fēng

细风

xì fēng

感风

gǎn fēng

军风

jūn fēng

上一组词:丰盈
下一组词:歌喉

更多歌的组词

歌风的意思


词语解释:

歌咏[.好工具]吟诵。

引证解释:

⒈ 同“歌讽”。

引南朝齐谢朓《祀敬亭山春雨》诗:“歌风讚灵德,舞蹈起轻埃。”

更多风的组词

歌风详细解释


读音:gē

歌gē(1)(名)歌曲:民~|山~儿|唱一个~儿。(2)(动)唱:~者|高~一曲。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025