gē láng
gē shǒu
gē què
gē yín
gē yuè
gē xū
gē piān
gē zòu
gē cí
gē kù
gē hóu
gē xì
gē fǎng
gē sòng
gē yǒng
gē yún
gē pāi
gē xián
gē lí
gē jī
gē bǎn
gē bó
gē tán
gē gǔ
gē fēng
gē guǎn
gē sī
gē yáo
gē rén
gē yùn
gē wǔ
gē zhé
gē ér
gē xíng
gē jué
gē qǔ
gē sòng
gē táng
gē hū
gē mài
gē yáo
gē qìng
gē yán
gē tóng
gē kū
gē chén
gē cí
gē gōng
gē liáng
gē chǎng
gē nǚ
gē qì
gē yín
gē diào
gē lóu
gē jù
gē zhōng
gē zhuàn
gē yú
gē ōu
gē shén
gē biàn
gē tái
gē guǎn
gē pǔ
gē bàn
gē wèi
gē xiào
gē fèng
gē huān
gē chuī
gē ǒu
gē tǒng
gē xiào
gē tóu
gē lè
gē tóng
gē tàn
gē xīng
gē yǒng
gē zhōu
gē kuò
gē mí
gē zhū
gē bǎn
gē bài
gē gē
gē xiǎng
gē chàng
gē líng
gē bǎng
gē shàn
gē běn
gē dài
gē shēng
gē zhuàn
gē shēng
gē jì
gē shǔ
gē jì
gē wǔ
gē shī
gē fěng
gē zhāng
gē zi
gē shé
gē sòng
gē è
fěng sòng
huì sòng
gē sòng
ò sòng
bèi sòng
wén sòng
guāng sòng
xián sòng
fàn sòng
chì sòng
jiǎng sòng
gào song
àn sòng
xí sòng
fù sòng
láng sòng
fù sòng
zhuī sòng
lǐ sòng
kǒu sòng
jì sòng
yín sòng
chēng sòng
chí sòng
lǎng sòng
zhǎn sòng
jǔ sòng
jì sòng
chàng sòng
bèi sòng
cū sòng
chuán sòng
fěng sòng
bàng sòng
luò sòng
ěr sòng
àn sòng
kè sòng
luò sòng
hēi sòng
wán sòng
niàn song
xián sòng
zhù sòng
chéng sòng
zhòu sòng
cū sòng
shú sòng
mò sòng
chāng sòng
ōu sòng
shí sòng
ān sòng
gē sòng
xún sòng
zuò sòng
xué sòng
pī sòng
fén sòng
dú sòng
kè sòng
⒈ 吟诵,歌唱。
引《左传·僖公二十八年》“听舆人之诵” 晋杜预注:“恐众畏险,故听其歌诵。”
⒉ 歌颂。
引《后汉书·何敞传》:“使百姓歌诵,史官纪德。”
以诗歌颂扬。《后汉书.卷四三.何敞传》:「使百姓歌诵,史官纪德。」也作「歌颂」。
如:「她以甜美柔和的声音歌诵圣诗。」
歌gē(1)(名)歌曲:民~|山~儿|唱一个~儿。(2)(动)唱:~者|高~一曲。
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。