bàng cì
bàng sòng
bàng jī
bàng cháo
bàng dǐ
bàng wén
bàng wū
bàng xiè
bàng yì
bàng chī
bàng mà
bàng qì
bàng shāng
bàng lèi
bàng zhèng
bàng dú
bàng kǒu
bàng lì
bàng nù
bàng dú
bàng jié
bàng tiē
bàng huǐ
bàng lùn
bàng bó
bàng jiù
bàng shuō
bàng yuàn
bàng mù
bàng quē
bàng guó
bàng shǐ
bàng qiè
bàng shēng
bàng yù
bàng shuò
bàng fěi
bàng zǔ
bàng jǔ
bàng cí
bàng rǔ
bàng shàn
bàng zī
bàng duān
bàng qiào
bàng yàn
bàng jì
bàng chán
bàng yǔ
bàng shū
bàng yán
bàng jí
qì rǔ
bài rǔ
zuì rǔ
róng rǔ
cuī rǔ
biǎn rǔ
è rǔ
líng rǔ
diàn rǔ
yuān rǔ
xiū rǔ
xìn rǔ
shǒu rǔ
qī rǔ
dùn rǔ
chī rǔ
ōu rǔ
bù rǔ
jiàn rǔ
chǒng rǔ
jié rǔ
wú rǔ
xià rǔ
cuò rǔ
chǔ rǔ
zài rǔ
jiàn rǔ
dāo rǔ
xìng rǔ
xū rǔ
gòu rǔ
mà rǔ
shàn rǔ
bài rǔ
qín rǔ
wū rǔ
wǔ rǔ
sǔn rǔ
tà rǔ
kuì rǔ
wēi rǔ
yōu rǔ
wén rǔ
jǔ rǔ
fù rǔ
yōu rǔ
líng rǔ
chì rǔ
hē rǔ
shòu rǔ
huǐ rǔ
qīng rǔ
dǐ rǔ
qīn rǔ
mà rǔ
tòng rǔ
xì rǔ
lì rǔ
wū rǔ
lù rǔ
chuí rǔ
jiǎ rǔ
qū rǔ
qū rǔ
wū rǔ
tuò rǔ
cuò rǔ
chǐ rǔ
hán rǔ
chǒu rǔ
cái rǔ
qiǎn rǔ
cuàn rǔ
tiǎn rǔ
hùn rǔ
zhī rǔ
yí rǔ
huò rǔ
qiào rǔ
zǔn rǔ
huì rǔ
chuí rǔ
lún rǔ
kùn rǔ
xiàn rǔ
zhé rǔ
líng rǔ
cuì rǔ
gòu rǔ
kuì rǔ
bāo rǔ
diǎn rǔ
fù rǔ
láo rǔ
chù rǔ
suì rǔ
jiǒng rǔ
wǔ rǔ
miè rǔ
xùn rǔ
cuò rǔ
diǎn rǔ
guò rǔ
wū rǔ
qú rǔ
nài rǔ
hē rǔ
bī rǔ
bēi rǔ
fán rǔ
chī rǔ
jié rǔ
bàng rǔ
lù rǔ
màn rǔ
wěi rǔ
⒈ 责骂,辱骂。
引北齐颜之推《颜氏家训·后娶》:“辞讼盈公门,谤辱彰道路。”
宋王安石《送子思兄参惠州军》诗:“荣华去路尘,谤辱与山积。”
清乐钧《耳食录·秦少府》:“近奉秦公约束,少妇不得外行,虑招谤辱。”
攻击人,说人坏话: 毁~。 诽~。
辱读音:rǔ辱rǔ(1)(名)耻辱:羞~|屈~。(2)(动)使受耻辱;侮辱:~骂|丧权~国。(3)(动)玷辱:~没|~命。(4)〈书〉谦辞;表示承蒙:~临|~承指教。