láo xīn
láo dòng
láo cuì
láo tú
láo pí
láo bì
láo zuò
láo fá
láo lái
láo cáo
láo jì
láo yú
láo chéng
láo wù
láo dāo
láo miǎn
láo jià
láo rǎng
láo kǎo
láo jūn
láo shēng
láo xīn
láo jī
láo lèi
láo rén
láo qú
láo jiù
láo yì
láo zhèng
láo zhèng
láo bīng
láo dùn
láo xíng
láo bà
láo néng
láo kè
láo rǎo
láo jiù
láo xūn
láo wèi
láo jīn
láo fāng
láo píng
láo qiān
láo huǐ
láo qíng
láo chén
láo fèi
láo jié
láo lóng
láo mó
láo qū
láo bǎo
láo zhī
láo zhǐ
láo yì
láo bù
láo yuàn
láo liè
láo shāng
láo fán
láo mín
láo lì
láo zūn
láo rǒng
láo jué
láo xiǎng
láo dào
láo yí
láo kǔ
láo rǔ
láo yàn
láo ài
láo juàn
láo nóng
láo xù
láo láo
láo zuì
láo juàn
láo shì
láo cì
láo chéng
láo xiào
láo sī
láo wèn
láo kùn
láo cuì
láo lái
láo jù
láo jiǔ
láo jiào
láo zhǔ
láo jié
láo sǔn
láo bèi
láo nüè
láo gōng
láo zhuō
láo qín
láo yì
láo shī
láo gē
láo jiǒng
láo gǎi
láo shén
láo yín
láo lù
láo fá
láo zī
láo bìng
qīn rǔ
yuān rǔ
huì rǔ
xùn rǔ
zuì rǔ
chī rǔ
miè rǔ
líng rǔ
róng rǔ
hán rǔ
guò rǔ
dǐ rǔ
bàng rǔ
wēi rǔ
chǒng rǔ
wén rǔ
lì rǔ
xiū rǔ
xiàn rǔ
qì rǔ
hē rǔ
wǔ rǔ
líng rǔ
qī rǔ
suì rǔ
diǎn rǔ
kuì rǔ
chǔ rǔ
wū rǔ
diǎn rǔ
jié rǔ
tuò rǔ
bī rǔ
kuì rǔ
zhé rǔ
è rǔ
chǒu rǔ
jǔ rǔ
màn rǔ
cuò rǔ
qū rǔ
yí rǔ
tiǎn rǔ
mà rǔ
cái rǔ
wū rǔ
gòu rǔ
wú rǔ
chì rǔ
chuí rǔ
dāo rǔ
gòu rǔ
xià rǔ
zǔn rǔ
wū rǔ
chī rǔ
fán rǔ
lù rǔ
huǐ rǔ
wǔ rǔ
cuì rǔ
cuò rǔ
tòng rǔ
yōu rǔ
fù rǔ
bài rǔ
qiǎn rǔ
shǒu rǔ
qū rǔ
qú rǔ
chù rǔ
shòu rǔ
yōu rǔ
kùn rǔ
huò rǔ
tà rǔ
wū rǔ
cuàn rǔ
shàn rǔ
jiàn rǔ
láo rǔ
chǐ rǔ
jiǒng rǔ
chuí rǔ
líng rǔ
jiǎ rǔ
lún rǔ
jié rǔ
cuī rǔ
qīng rǔ
lù rǔ
qiào rǔ
bāo rǔ
mà rǔ
hē rǔ
cuò rǔ
hùn rǔ
xìng rǔ
ōu rǔ
nài rǔ
bài rǔ
zài rǔ
sǔn rǔ
biǎn rǔ
xì rǔ
zhī rǔ
wěi rǔ
xìn rǔ
dùn rǔ
qín rǔ
xū rǔ
diàn rǔ
bēi rǔ
bù rǔ
fù rǔ
jiàn rǔ
⒈ 犹劳苦。亦指劳苦之事。
引《韩非子·孤愤》:“惑主败法,以乱士民,使国家危削,主上劳辱,此大罪也。”
《南史·张齐传》:“其居军中,能身亲劳辱,与士卒同勤苦。”
宋苏辙《李简夫少卿诗集引》:“其子始弃官以谋养,浮沉里閭,不避劳辱。”
劳láo(1)人类创造物质或精神财富的活动:劳动。劳力。劳逸。功劳(功业,成绩)。按劳分配。(2)辛苦,辛勤:劳苦。劳顿(劳累困顿)。劳瘁(劳累病苦)。劳碌(事情多而辛苦)。劳心。疲劳。烦劳。任劳任怨。(3)劳动者的简称:劳工(旧时指工人)。劳资。(4)用力:劳苦功高。勤劳。徒劳无功。(5)用言语或实物慰问:慰劳。劳军(慰劳军队)。
辱读音:rǔ辱rǔ(1)(名)耻辱:羞~|屈~。(2)(动)使受耻辱;侮辱:~骂|丧权~国。(3)(动)玷辱:~没|~命。(4)〈书〉谦辞;表示承蒙:~临|~承指教。