hùn dú
hùn rǎo
hùn pāng
hùn zǐ
hùn mào
hún dàn
hùn chán
hùn chéng
hùn zuò
hùn dā
hùn mēng
hùn dùn
hùn qióng
hùn huǎng
hùn shì
hùn chōng
hùn rén
hùn hào
hùn yuán
hùn dùn
hùn shì
hùn rán
hùn róu
hùn qìn
hùn qià
hùn huì
hùn zhàng
hùn yī
hùn qìn
hùn xiè
hùn lún
hùn zá
hùn hào
hùn chàn
hún hé
hún cuò
hùn gǒng
hùn yǎng
hùn chēng
hùn máng
hùn jìn
hùn móu
hùn hòu
hùn tīng
hún míng
hùn bìng
hùn máng
hùn bǔ
hùn lài
hùn sú
hùn yún
hùn dòu
hùn zhàng
hùn luàn
hún liáng
hùn tóng
hùn xuè
hùn róng
hùn zhuó
hùn hé
hùn jì
hùn rù
hùn hùn
hùn biān
hùn shuō
hùn míng
hùn shēn
hùn yīn
hùn pēng
hùn màn
hùn nào
hùn pèng
hùn hún
hún huà
hún qí
hùn xù
hùn zhàn
hùn hòng
hùn cè
hùn yán
hùn wú
hùn hán
hùn tōng
hún jiàn
hùn fǎng
hùn yáo
hún yú
hún jiǎo
hùn náo
hún xuān
hùn jiāo
hùn táng
hùn yī
hùn fàn
hùn yí
hùn míng
hùn hé
hún jì
hùn xiáo
chè bìng
guī bìng
yōng bìng
dǎ bìng
shān bìng
jiāo bìng
hé bìng
cān bìng
pián bìng
sī bìng
fú bìng
bǐ bìng
yōu bìng
líng bìng
bù bìng
jiān bìng
lín bìng
cuī bìng
bāo bìng
yí bìng
gé bìng
yī bìng
qīn bìng
máng bìng
sì bìng
cái bìng
bèn bìng
bī bìng
xiāng bìng
qiě bìng
dū bìng
pín bìng
lián bìng
tūn bìng
wēi bìng
qiān bìng
huǒ bìng
huǒ bìng
gé bìng
shā bìng
hùn bìng
huǒ bìng
⒈ 合并;统一。
引《后汉书·皇后纪上·和熹邓皇后》:“华夏乐化,戎狄混并。”
《太平御览》卷一引三国魏曹植《魏德论》:“在昔太初,玄黄混并,浑沌濛鸿,兆朕未形。”
宋叶适《上光宗皇帝札子》:“当分裂之时,则必思混并。”
⒉ 杂乱;混杂。
引晋左思《蜀都赋》:“舆輦杂沓,冠带混并。”
唐司空图《解县新城碑》:“时当无事则鸡犬混并,运属有戎则豺狼密邇。”
1. 搀杂在一起:混杂。混和。混同。混淆。混为一谈。
2. 乱,胡乱:混乱。混世魔王。
3. 蒙,充:蒙混。混充。混进。鱼目混珠。
4. 苟且度过:胡混。混事。
并读音:bìng,bīng[ bìng ]1. 合在一起:并拢。合并。兼并。
2. 一齐,平排着:并驾齐驱。并重(zhòng )。并行(xíng )。
3. 连词,表平列或进一层:并且。
4. 用在否定词前,加强否定的语气,表不像预料的那样:并不容易。