nài zuì
nài zhàn
nài duǒ
nài shuǐ
nài miàn
nài lì
nài shòu
nài jìng
nài fán
nài kàn
nài guān
nài kǔ
nài hé
nài hán
nài jiǔ
nài zāng
nài shǔ
nài lún
nài fán
nài bǎo
nài yòng
nài xǐ
nài shí
nài suān
nài kě
nài xīn
nài xíng
nài dōng
nài xìng
nài gé
nài rè
nài hàn
nài tòng
nài láo
nài rǔ
nài chuān
nài mó
nài huǒ
nài dǔ
nài shì
nài hán
qí hán
xū hán
wēn hán
sàn hán
shāng hán
guǎng hán
qīng hán
lǐn hán
cè hán
wǎn hán
zhú hán
lóng hán
pì hán
nèi hán
qí hán
fàn hán
wǎn hán
qīng hán
qǐ hán
shěn hán
nuǎn hán
líng hán
qiào hán
bāo hán
wù hán
sī hán
yù hán
suì hán
dōng hán
bó hán
xù hán
qiú hán
yán hán
yàn hán
dì hán
xiǎo hán
wēi hán
jiāo hán
jī hán
yīn hán
kù hán
jī hán
nèn hán
hù hán
pō hán
dòng hán
nuǎn hán
niàng hán
pín hán
dān hán
hè hán
měng hán
dǎng hán
zhān hán
shāng hán
níng hán
nuè hán
qiú hán
jí hán
kū hán
suān hán
cán hán
xuān hán
bì hán
chūn hán
dǎn hán
gāo hán
shuāng hán
chì hán
cháo hán
yíng hán
mào hán
qī hán
fēng hán
qū hán
kǔ hán
pò hán
dú hán
chù hán
nuǎn hán
yú hán
jiāo hán
bīng hán
shǔ hán
jù hán
tāng hán
lù hán
jiě hán
zhǐ hán
yǔ hán
fáng hán
ào hán
chōng hán
zhōng hán
xīn hán
dàng hán
chǐ hán
zhèn hán
shèng hán
jiè hán
chěng hán
huāng hán
fēng hán
jiā hán
liè hán
chū hán
chōng hán
gū hán
dà hán
néng hán
wéi hán
jiā hán
xīn hán
shòu hán
耐寒nàihán
(1) 能适应寒冷的环境
英hardy;cold resistant⒈ 经得起寒冷。
引《西京杂记》卷一:“瀚海梨,出瀚海北,耐寒不枯。”
唐杜甫《人日》诗之二:“樽前柏叶休随酒,胜里金花巧耐寒。”
宋苏轼《盐官部役戏呈同事兼寄述古》诗:“耐寒努力归不远,两脚冻硬公须软。”
鲁迅《野草·腊叶》:“看看窗外,很能耐寒的树木也早经秃尽了。”
能耐低温。
耐nài(动)受得住、禁得起:~穿|~寒|~饥|~苦|~热。
寒读音:hán寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。