kuí dǎng
kuí fēng
kuí bǐng
kuí guǐ
kuí hóng
kuí líng
kuí gāng
kuí shǒu
kuí wu
kuí shì
kuí jùn
kuí shū
kuí léi
kuí nì
kuí féi
kuí lěi
kuí sháo
kuí lěi
kuí qǔ
kuí lěi
kuí ài
kuí wù
kuí jiàn
kuí guī
kuí dù
kuí rán
kuí duī
kuí qú
kuí pǐn
kuí lèi
kuí jué
kuí xiǎn
kuí kuài
kuí jiàn
kuí kàng
kuí zhǔ
kuí lǜ
kuí yán
kuí qí
kuí shuò
kuí shí
kuí huī
kuí dòu
kuí kuài
kuí jī
kuí wàng
kuí xīng
kuí bó
kuí àn
kuí lěi
kuí lǐng
kuí jiě
kuí wěi
kuí gé
kuí cháng
kuí kuàng
kuí rú
kuí xiá
kuí héng
kuí tái
kuí sù
kuí lù
kuí héng
kuí tè
kuí xiù
kuí qiú
kuí míng
kuí yì
kuí xióng
kuí jié
kuí wú
kuí gé
kuí gāng
kuí qí
kuí é
kuí fǔ
kuí jiǎ
kuí zhuó
kuí zhuàng
kuí xuǎn
kuí shuài
kuí cuī
kuí zhòng
kuí áng
kuí jié
kuí chán
kuí tóu
kuí rén
kuí gāng
kuí yàn
kuí néng
kuí gāng
kuí yuán
kuí yì
jiū shuài
piào shuài
bié shuài
qiān shuài
qiān shuài
diàn shuài
háo shuài
zhì shuài
jūn shuài
xù shuài
shào shuài
yà shuài
biǎo shuài
huàn shuài
hé shuài
jiān shuài
lǐng shuài
jiàng shuài
zéi shuài
fǔ shuài
lǚ shuài
qú shuài
piān shuài
tǒng shuài
dūn shuài
xiāo shuài
qǔ shuài
dào shuài
duì shuài
jié shuài
dǒng shuài
lián shuài
shī shuài
guà shuài
kǔn shuài
dà shuài
jié shuài
qiú shuài
xiāo shuài
guǐ shuài
fāng shuài
hái shuài
dū shuài
móu shuài
xiāo shuài
jùn shuài
guān shuài
yíng shuài
kuí shuài
bīng shuài
⒈ 主将;首领。常含贬义。
引《后汉书·光武帝纪下》:“徙其魁帅於它郡,赋田受稟,使安生业。”
《三国志·吴志·黄盖传》:“诛讨魁帅,附从者赦之。”
《隋书·郭衍传》:“败之,生擒魁帅。”
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
帅读音:shuài帅shuài(1)(名)军队中最高级的指挥员。(2)(Shuài)姓。(3)(形)英俊。