níng yě
nìng kě
níng tài
níng xǔ
níng tǐ
níng gào
níng mín
níng gē
níng jí
nìng kěn
níng jí
níng liáo
níng jìng
níng xīn
níng jiǎn
níng yíng
níng jiā
níng nài
nìng dāng
níng mì
níng luàn
níng hòu
níng yīn
níng fāng
níng dìng
níng chóu
níng ān
níng fù
níng kāng
nìng yuàn
níng hé
níng jiā
níng gù
níng kǎo
níng tiē
níng shén
níng biān
níng dīng
níng lìng
níng jí
níng zhǐ
níng qī
níng rì
níng shěng
níng gē
níng nán
níng nèi
níng hòu
níng wáng
níng chì
níng chù
níng píng
níng nài
níng jìn
níng yì
níng xī
níng jiā
níng dǐ
níng dǐ
níng jìng
níng jì
é wáng
pǐ wáng
tǔ wáng
gōng wáng
bǎo wáng
fǎ wáng
gān wáng
shí wáng
mín wáng
jīn wáng
cù wáng
fù wáng
zhuī wáng
liáng wáng
bó wáng
qín wáng
lù wáng
bù wáng
bīn wáng
niàng wáng
niǎo wáng
háo wáng
mǎ wáng
lǐ wáng
lún wáng
bā wáng
lóng wáng
niú wáng
bǎi wáng
xiān wáng
yìng wáng
shén wáng
quán wáng
jīng wáng
fān wáng
shòu wáng
tiān wáng
hòu wáng
qí wáng
míng wáng
lóng wáng
kàng wáng
huáng wáng
mù wáng
dì wáng
lǘ wáng
guó wáng
yán wang
jiǎ wáng
wú wáng
jiàn wáng
lǐ wáng
pì wáng
dōng wáng
sī wáng
gé wáng
hàn wáng
cáo wáng
è wáng
xīng wáng
jì wáng
yuè wáng
bà wáng
jìn wáng
zhū wáng
shī wáng
zhā wáng
xuán wáng
hǎi wáng
xīn wáng
chán wáng
dié wáng
shān wáng
fēng wáng
guǐ wáng
mán wáng
jūn wáng
chū wáng
zéi wáng
fén wáng
sān wáng
qián wáng
gǔ wáng
dú wáng
kōng wáng
xī wáng
chén wáng
xián wáng
fēng wáng
yì wáng
lì wáng
chūn wáng
jiào wáng
bīn wáng
zūn wáng
lái wáng
yǐ wáng
shí wáng
piān wáng
chuǎng wáng
shǔ wáng
cháng wáng
xióng wáng
lú wáng
xiàng wáng
xiǎn wáng
chóng wáng
jùn wáng
fàn wáng
sì wáng
zhā wáng
miàn wáng
tú wáng
dèng wáng
mó wáng
xiàng wáng
zhāng wáng
àn wáng
jiāo wáng
biāo wáng
fèi wáng
bì wáng
liǎng wáng
míng wáng
fèn wáng
gāo wáng
gēng wáng
huáng wáng
dà wáng
fù wáng
fān wáng
huái wáng
hé wáng
chéng wáng
chǔ wáng
shèng wáng
zào wáng
nǚ wáng
qīn wáng
guó wáng
qū wáng
gū wáng
èr wáng
hòu wáng
lìng wáng
huā wáng
zhú wáng
níng wáng
míng wáng
qī wáng
xiāo wáng
hóu wáng
hū wáng
mù wáng
jiā wáng
liáng wáng
pì wáng
⒈ 谓开国受命之王。多指周文王、周武王。一说,宁王指文王,“寧”当作“文”。参阅曾运乾《尚书正读》。
引《书·大诰》:“用寧王遗我大宝龟,绍天明。”
孙星衍注引郑玄曰:“受命曰寧王。”
孙星衍疏:“郑注见《书》疏,云‘受命曰寧王’者,《君奭》云‘惟寧王德’, 郑注云‘寧王者文王也’。又注《洛誥》云‘ 周公谓文王为寧王, 成王亦谓武王为寧王。此一名而二人兼之。’”
⒉ 指唐李宪。睿宗长子,封宁王。善音律。死后, 玄宗封为让皇帝。
引唐温庭筠《弹筝人》诗:“天宝年中事玉皇,曾将新曲教寧王。”
⒊ 明朱权。朱元璋第十七子,封于大宁,称宁王。自号臞仙,又称涵虚子、丹丘先生,著《通鉴博论》、《汉唐秘史》、《太和正音谱》,以及杂剧十二种。
1. 平安,安定:宁静。宁谧。息事宁人。
2. 已嫁的女子或在外子女回家省视父母:宁亲。归宁。
3. 守父母之丧,丧假:“前博士弟子父母死,予宁三年”。
4. 中国江苏省南京市的别称。
5. 中国宁夏回族自治区的简称。
王读音:wáng,wàng[ wáng ]1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。
2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。
3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。
4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。
5. 姓。