wú lǐ
wú miè
wú cí
wú yì
wú bó
wú yīn
wú huì
wú wú
wú màn
wú qiǎn
wú liè
wú jué
wú jīng
wú huì
wú màn
wú bǐ
wú mèi
wú zá
wú lèi
wú kuàng
wú huì
wú chéng
wú yí
wú mí
wú gěng
wú huì
wú huāng
wú lèi
wú gēn
wú fèi
wú bó
piān lèi
jiā lěi
féng lèi
hé lèi
ruò lèi
diǎn lèi
kǒu lèi
xìn lèi
shí lèi
gòu lèi
shì lèi
zhuì lèi
zhàng lèi
hài lèi
shǔ lèi
qiǎn lèi
chī lèi
yí lèi
zhòng lèi
qiè lèi
cī lèi
xíng lèi
liú lèi
kuí lèi
sú lèi
fáng lèi
diàn lèi
jiù lèi
shì lèi
huàn lèi
gù lèi
jiě lèi
lián lěi
lián lèi
qiǎn lèi
xiǎo lèi
sù lèi
yí lèi
hòu lèi
bìng lèi
bàng lèi
zūn lèi
wū lèi
chī lèi
fán lèi
xiāng lèi
qíng lèi
hén lèi
wú lěi
qì lèi
qiào lèi
tiǎn lèi
nú lèi
wù lèi
yáng lèi
jià lèi
jiàn lèi
zēng lèi
xiàn lèi
tuō lěi
pú lèi
shù lèi
dié lèi
jī lěi
biǎn lèi
zuì lèi
yáng lèi
fēi lèi
kù lèi
zá lèi
má lèi
pān lèi
gān lèi
fú lèi
zēng lèi
bǐ lèi
dié lèi
qiān lèi
céng lěi
péi lèi
gān lèi
qu lei
guò lèi
shěn lèi
fú lèi
huì lèi
zāng lèi
yóu lèi
chán lèi
pí lèi
wú lèi
bō lèi
láo lèi
fù lèi
duō lèi
wǎng lèi
áo lèi
yán lèi
jī lèi
xì léi
chuī lèi
láo lèi
zhū lèi
qiāng lèi
guà lèi
kǔ lèi
shòu lěi
rǎo lèi
wēi lèi
fá lèi
péi lěi
xié lèi
suì lèi
tuí lèi
dǎi lèi
qǔ lèi
chǔ lèi
zǐ lèi
dài lěi
fèi lèi
zuò lèi
bū lèi
xiá lèi
kuī lěi
zhì lèi
pín lèi
gū lèi
tuí lèi
fán lèi
qiān lěi
guà lěi
shēng lèi
péng lèi
bǎi lèi
chén lèi
wǔ lèi
shǔ lèi
⒈ 谓文辞繁冗累赘。
引唐刘知几《史通·六家》:“况《通史》以降,芜累尤深。遂使学者寧习本书,而怠窥新録。”
清方苞《书<萧相国世家>后》:“柳子厚称太史公书曰:‘洁非谓辞无芜累也。’”
清李慈铭《书凌氏廷堪<校礼堂集>中<书唐文粹文后>文后》:“五季、宋初,人不知学,所为駢儷,芜累惢陋。”
芜杂累赘。
芜(1)〈书〉(2)(形)草长得多而乱。(3)(名)乱草丛生的地方。(4)(形)比喻杂乱(多指文辞)。
累读音:léi,lěi,lèi[ lèi ]1. 疲乏,过劳:劳累。累乏。
2. 使疲劳:病刚好,别再累着。