jiā wén
jiā shàng
jiā shèng
jiā chuán
jiā mù
jiā hǎo
jiā rén
jiā shǒu
jiā pèi
jiā zhì
jiā fù
jiā yǔ
jiā jù
jiā jǐng
jiā bīn
jiā jié
jiā liáng
jiā chèn
jiā jué
jiā piān
jiā lì
jiā miào
jiā qī
jiā chǔ
jiā xīng
jiā zhào
jiā yán
jiā zhuó
jiā sè
jiā kuài
jiā sī
jiā shù
jiā huì
jiā yáo
jiā guān
jiā lì
jiā zhèng
jiā shí
jiā zhǒng
jiā yùn
jiā ér
jiā xiá
jiā xù
jiā gòu
jiā jì
jiā shì
jiā yě
jiā shè
jiā shēng
jiā lǚ
jiā zhèn
jiā ǒu
jiā měi
jiā bīng
jiā yīn
jiā gòu
jiā chén
jiā zuò
jiā zhì
jiā niàng
jiā qì
jiā huà
jiā míng
jiā huà
jiā qiàn
jiā rì
jiā shì
jiā pǐn
jiā shí
jiā wèi
jiā chéng
jiā jìng
jiā míng
jiā kuàng
jiā kè
jiā shí
jiā duì
jiā hán
jiā ǒu
jiā huì
jiā kǒu
jiā qù
jiā xī
jiā yùn
jiā yán
jiā qì
jiā juàn
biāo jù
miào jù
yán jù
yú jù
lì jù
sǎn jù
chuí jù
niù jù
zhuó jù
jǐng jù
zhǔ jù
chán jù
bìng jù
zhuì jù
yāo jù
cí jù
jiǎn jù
jǐn jù
lú jù
guǎn jù
fā jù
zhī jù
pín jù
xī jù
dié jù
dōu jù
jí jù
xū jù
liàn jù
dàn jù
diǎn jù
wén jù
duǎn jù
sǐ jù
pián jù
wú jù
dié jù
yì jù
jié jù
wěi jù
zào jù
cháng jù
fēn jù
piān jù
ǒu jù
míng jù
lěi jù
quán jù
sāo jù
lì jù
fēi jù
duì jù
xié jù
huán jù
sōu jù
bǐ jù
qīng jù
jué jù
chéng jù
xiǎn jù
jué jù
lì jù
màn jù
yǔ jù
xǐ jù
zú jù
chū jù
jùn jù
zhāi jù
de jù
duàn jù
piàn jù
yǔ jù
de jù
qiāo jù
bài jù
jí jù
zhuǎn jù
lěng jù
yǐn jù
xiǎo jù
yǎ jù
zhuō jù
yuān jù
jiā jù
lè jù
xuě jù
zhòng jù
dān jù
dé jù
shēn jù
zǐ jù
pái jù
zhāng jù
yīn jù
bǐ jù
mì jù
yùn jù
qǐ jù
shǔ jù
lòu jù
rǒng jù
cuàn jù
shěng jù
dǎo jù
bì jù
háo jù
huó jù
chǐ jù
jū jù
lián jù
tí jù
xióng jù
dǔ jù
shēn jù
kè jù
fèi jù
pò jù
shǎng jù
shé jù
jiǒng jù
suǒ jù
pái jù
gé jù
guò jù
liàn jù
jiā jù
sì jù
jù jù
liú jù
zì jù
jié jù
cí jù
xún jù
jì jù
cóng jù
chèn jù
jié jù
zhú jù
lián jù
jié jù
佳句jiājù
(1) 诗文中精辟的语句
英beautiful line;well-worded phrase⒈ 指诗文中精采的语句。
引南朝宋刘义庆《世说新语·文学》:“孙兴公作《天台赋》,成,以示范荣期 ……每至佳句,輒云:应是我辈语。”
唐杜甫《秋日夔府咏怀奉寄郑监李宾客一百韵》:“远游凌絶境,佳句染华笺。”
宋陆游《老学庵笔记》卷四:“刘长卿诗曰:‘千峰共夕阳’,佳句也。”
秦牧《妙语如珠》:“精彩的文学作品,往往妙语如珠,佳句迭出。”
⒉ 借指美妙的诗文。
引清韩泰华《无事为福斋随笔》卷下:“芸叟题其后曰:‘谁题佳句到幽都,逢著胡儿问大苏。’”
美妙的句子。
佳jiā(形)美;好:~句|~音|成绩甚~|身体欠~。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。